Tiếp theo, Hiểu Linh và hai huynh đệ đi mua thêm đồ cho nhà. Vốn với số tiền ít ỏi bán đồ hôm nay, ngoài mua vật dụng cô cần, chắc cũng chỉ đủ mua vài con gà.
Nhưng giờ có chút tiền trong tay, Hiểu Linh không bỏ được cho cả nhà một bữa ăn ngon. Cô mua thêm hai mươi cân gạo, ba cân ba chỉ về tính làm thịt áp chảo một phần, phần còn lại kho tàu ăn dần và mua thêm chút xương về ninh ăn.
Xách theo số thức ăn và gửi lại bao gạo ở cửa hàng, Hiểu Linh cùng Tiểu Đông và Tiểu Nhã tiếp tục đi mua hàng. Lần này là phải mua gà rồi. Có mấy hàng bán gà, nhưng gà con họ bán đều là gà mới mấy ngày tuổi. Hiểu Linh quay sang hỏi Tiểu Đông:
- Ở đây chỉ bán gà nhỏ như vậy sao? Không có gà lớn hơn một chút?
Tiểu Đông mỉm cười:
- Ân. Thê chủ. Gà con bán luôn nhỏ như vậy. Vì chỉ ở thời điểm này, gà mới chưa dễ nhận biết con trống, con mái. Nếu lớn hơn một chút, người mua sẽ chỉ chọn con trống để mua về nuôi lấy trứng, con mái sẽ khó bán hoặc không bán được a.
Hiểu Linh lại hỏi lại:
- Vậy gà này bán thì thế nào? Nếu mua gà to hẳn thì như thế nào?
Tiểu Đông đáp:
- Gà con thì trung bình 3 hào một con. Còn nếu gà to hẳn, khó có thể mua được gà trống, gà mái thì bán theo giá gà thịt, một đồng tám một cân. Thê chủ, chúng ta chỉ có thể mua gà con thôi. Như vậy may ra còn có gà trống để đẻ trứng.
Hiểu Linh nhẩm nhẩm tính toán. Một con chừng 3 hào. Cô thực sự muốn mua hết số gà bán ở đây, nuôi một lần cho bõ. Nhưng là như vậy sẽ khiến người khác chú ý vì đột nhiên cô có nhiều tiền như vậy, đặc biệt là nhóm hồ bằng cẩu hữu của thân thể này kiểu gì cũng mò đến phiền toái. Hơn nữa, gà khác đàn chỉ sợ sẽ đánh nhau.
Hiểu Linh quan sát các đàn gà một hồi lâu, đến mức các nhà bắt đầu có chút khó chịu thì rốt cuộc cũng sà xuống một hàng. Người bán hàng là một nam tử nhỏ gầy. Đàn gà hắn bán chừng ba mươi con, khá là khỏe mạnh. Hơn nữa, hắn là người không tỏ thái độ khó chịu khi cô ngó nghiêng hết nhà này tới nhà khác. Hiểu Linh bắt một chú gà lên xem xét, hỏi:
- Số gà này là nhà ngươi nuôi ấp, hay thu mua ở thôn về. Được bao nhiêu ngày tuổi rồi.
Người nam tử nhỏ giọng trả lời:
- Gà là do năm con gà nhà ta ấp đi ra. Vị khách này cứ yên tâm chọn mua. Lứa gà này cũng đã 10 ngày tuổi, đã có thể ăn tốt được rồi.
Hắn vừa nói, vừa thả một nhúm ngô xay vỡ vào lồng, lũ gà cũng hăng hái mổ ăn. Xem ra chúng đều rất tốt. Có điều, không hiểu sao, tới giờ vẫn không có người khác hỏi mua gà của hắn. Hiểu Linh hỏi:
- Ta thấy gà nhà ngươi khá tốt. Vì cớ gì mà nãy giờ không thấy ngươi bán được con nào?
Nam tử kia nhìn quanh một chút, cúi đầu đáp:
- Là do giá cả ta đưa ra mắc hơn những hàng khác. Gà con thường chỉ bán 3 hào một con. Nhưng gà nhà ta đã 10 ngày tuổi, lại khỏe mạnh như vậy, ta tưởng bán giá bốn hào