Mấy ngày nay rốt cuộc cũng bận không mở nổi mắt. Hai ngày đầu còn thuyết phục được Lập Hạ ở nhà chỉ giáo cho Lưu Minh cùng Tiểu Nhã việc nhà thì tới chiều ngày thứ ba, Hiểu Linh cũng đành để Lập Hạ cùng lên núi đào sắn mỳ. Nàng cũng không rõ, hắn rốt cuộc lấy sự ương ngạnh ở đâu ra mà dám chống lại tỷ tỷ là nàng. Có lẽ xuất phát từ hắn biết, nàng không muốn cho mình đi vì không muốn bản thân quá vất vả. Nhưng Lập Hạ không nhịn được khi thấy tỷ tỷ, Đông ca và cả Lưu thúc phụ đều lên núi đào sắn vất vả cả ngày. Còn hắn lại nhàn hạ ở nhà, việc nhà cũng chỉ là hướng dẫn cho Minh ca cùng Tiểu Nhã làm. Đến cả Tiểu Hàn cũng không cần Lập Hạ để ý, bám đuôi hai người kia học nấu nướng, đôi khi còn chỉ điểm một hai thói quen của người trong nhà.
Rốt cuộc một tuần trôi qua, số sắn trên núi cũng đào xong mang về nhà. Hiểu Linh không cho cắt sát củ mà để dài một chút để tránh sắn bị chảy máu. Thân sắn cũng được thu về toàn bộ. Một phần thân sẽ được chọn ra làm giống cho vụ kế, phần còn lại phơi làm củi đốt.
Hiểu Linh cũng phân phó Tiểu Đông hái ít ngọn sắn non về muối như muối rau cải làm món lá sắn muối chua. Món này nấu cá ăn rất đưa cơm.
Nhìn đống sắn cả mấy tạ trong nhà không khỏi khiến ba nam nhân cười vui vẻ. Với số lương thực này, thực không cần phải lo gì nữa. Tiểu Đông cười, nhìn qua hỏi Hiểu Linh:
- Thê chủ, số sắn mỳ này phải bảo quản như thế nào. Có thể hay không để như khoai lang tươi hay phải phơi khô.
Hiểu Linh nhún vai đáp:
- Thứ này không thể để tươi lâu, sẽ bị giảm bột. Chúng ta sẽ phơi khô. Nhưng để cho người ăn nên sẽ rắc rối hơn một chút.
Lưu thị nghe không thể để tươi được lâu thì có chút sốt ruột. đáng lý ra bọn hắn nên vừa thu hoạch vừa chế biến luôn mới đúng. Số sắn đã để qua 6 ngày, không biết có tổn hại gì nhiều hay không nữa. Hắn hỏi:
- Vậy cần chế biến như thế nào. Chúng ta nên làm nhanh một chút, tránh để hỏng số sắn này đi.
Hiểu Linh mỉm cười:
- Nhạc phụ không cần quá lo lắng. Sáu ngày thì sắn tươi vẫn không sao. Trước tiên, chúng ta cần bóc hết vỏ sắn. Cái này ta sẽ hướng dẫn mọi người khi làm luôn. Sau đó ngâm nước chừng nửa ngày rồi rửa sạch lại. thái lát và phơi khô là được. Mấy hôm trước thời tiết mưa phùn, cũng không thích hợp phơi. Hôm nay vừa vặn nắng lên.
Tiểu Đông có chút suy nghĩ hỏi:
- Thê chủ. Nhà chúng ta không có đủ dụng cụ để ngâm chừng ấy sắn. Nên làm thế nào đây.
Hiểu Linh đáp:
- Ta đã nghĩ đến vấn đề này rồi. Ta định sẽ mua vài lưới đánh cá mắt nhỏ. Chia số sắn vào đó rồi thả xuống sông ngâm. Dùng dây thừng buộc cố định đầu vào một gốc cây gần đó. Chỉ là ngâm nửa ngày, chúng ta luân phiên gọt vỏ mẻ mới thì ngâm mẻ cũ, được mẻ cũ lên thì cắt lát và gọt vỏ tiếp. Chắc chừng hai ngày là xong rồi. Lấy hết mấy cái nong trong nhà ra phơi cho sạch sẽ, không đủ nữa, ta sẽ qua nhà Trần bá mẫu mượn thêm.
Tiểu Đông và Lập Hạ không khỏi nhìn thê chủ, tỷ tỷ mình với ánh mắt thán phục. Thì ra nàng đã tính toán đâu vào đấy mọi chuyện hết rồi. Bọn hắn cần gì phải lo lắng nữa. Tiểu Đông đáp:
- Nếu là thê chủ muốn mua lưới, ta sẽ đi ngay. Ở thôn chúng ta cũng có nhà Trần tam nương đan lưới bán. Chắc cũng không quá đắt.
Hiểu Linh gật đầu:
- Ân. Mua hai tấm là đươc rồi. nhớ mua loại mắt nhỏ nhất có thể. Ngâm sắn xong, ta có thể tận dụng làm cái vó, thỉnh thoảng cất chút tôm cá.
Tiểu Đông không chút chậm chễ đi mua lưới về, còn Lập Hạ và Lưu thị bắt đầu bóc vỏ sắn mỳ theo hướng dẫn của Hiểu Linh. Công việc này khá dễ dàng và cũng nhanh nên Hiểu