"Cửu Cân, há mồm!"Trong tay Đường Niệm Niệm có thêm một viên kẹo hoa quả, Đường Cửu Cân hé miệng, cô liền nhét vào."Chị hai, kẹo ở đâu ra thế?"Đường Cửu Cân con mắt tỏa sáng, còn phun ra muốn cắn một nửa cho chị hai ăn, Đường Niệm Niệm cản lại, bên trong không gian của cô còn có rất nhiều."Chú hai cho."Đường Niệm Niệm tùy tiện nghĩ một cái lý do, chú hai Đường Mãn Ngân làm nhân viên thời vụ của nhà máy máy móc trong thành, mỗi tháng tiền lương mười đồng năm, thím hai thì làm nhân viên thời vụ ở nhà máy bít tất, tiền lương mười lăm đồng.Đường Cửu Cân cũng không có hoài nghi, chỉ là thắc mắc kẹo mà chú hai cho chị hai hương vị hình như khang khác, trước kia cô bé chưa được ăn.Cô nhóc cũng không nghĩ nhiều, ngậm kẹo, vui vẻ đi lên núi nhặt củi.Đường Niệm Niệm trở về phòng, lấy miếng hồ lô ngọc kia ra, cắn nát ngón tay, nhỏ máu lên trên, trong nháy mắt hôn mê bất tỉnh.Sau khi cô tỉnh lại, phát hiện mình nằm ở trên giường, hồ lô ngọc trên tay không thấy đâu, ý niệm suy nghĩ đến không gian, cô liền biến mất khỏi nhà.Đường Niệm Niệm rất bình tĩnh đánh giá cảnh vật chung quanh, không gian rất lớn, đất đai màu đen mênh mông bát ngát, còn có một ngụm linh tuyền bốc lên hơi trắng, vật tư trước kia của cô cũng tiến vào bên trong không gian, chất thành một ngọn núi.Cô hơi kinh ngạc, trong sách không gian mà Liễu Tịnh Lan nhận chỉ có linh tuyền, hơn nữa lượng rất ít, một ngày chỉ có một giọt, cũng không có đất đen, không gian chỉ có thể chất một chút xíu đồ vật.Chẳng lẽ là bởi vì dung mạo của cô quá đẹp?Đường Niệm Niệm đi đến bên cạnh linh tuyền, vốc một vốc lên uống, cực kỳ ngọt, sau khi uống xong cũng không có cảm giác đặc biệt, chỉ là trong thân thể trào ra một dòng nước ấm, khiến cho người ta uể oải.Rất nhanh, bề ngoài làn da của cô xuất hiện một lớp dơ bẩn thật mỏng, Đường Niệm Niệm từ bên trong không gian đi ra, nấu nước tắm rửa, soi gương phát hiện da thịt trắng nõn đến tỏa sáng.Cô vốn là đôi mắt sáng mày liễu, xinh tươi như hoa đào, sau khi được linh tuyền điều trị, càng xinh đẹp hơn, dù dù mặc áo