Liễu Tịnh Lan khóc sướt mướt cam đoan, về sau sẽ cố gắng làm việc, không còn trì hoãn công việc, đại đội trưởng mới tha cho cô ta.
Bà cụ Đường đắc ý hừ một tiếng, liếc cô ta một cái, hồ ly lẳng lơ không biết xấu hổ, chờ đó cho bà, dám hại người nhà họ Đường bà, hừ, về sau đừng nghĩ sẽ sống thoải mái.
Mặc dù đẩy Đường Niệm Niệm xuống nước là Dương Hồng Linh, nhưng Liễu Tịnh Lan là chị em với Dương Hồng Linh, đó là cùng một bọn, đều là kẻ địch mà bà cụ Đường muốn đối phó.
Liễu Tịnh Lan nóng mặt, cô ta cảm thấy vô số ánh mắt sắc nhọn, còn có đủ loại tiếng nghị luận, tựa như là đang ở trước mặt vô số người công khai xử lý tội lỗi, khiến cô ta xấu hổ vô cùng.
Nhà họ Đường đáng chết, lúc đầu cô ta chỉ muốn ở Đường thôn an phận thủ thường đợi đến thi đại học, nếu nhà họ Đường xúc phạm cô ta trước, vậy cũng đừng trách cô ta không khách khí!Liễu Tịnh Lan dùng sức c ắn môi dưới, móng tay khảm vào da thịt trong lòng bàn tay, trên mặt mộc mạc xuất hiện một tia ngoan tuyệt.
Trọng sinh trở về đã hơn nửa năm, mọi thứ đều thuận buồm xuôi gió, nhưng hai ngày nay lại liên tiếp vượt ra khỏi kế hoạch, đều có liên quan đến Đường Niệm Niệm, tiện nhân kia quả nhiên là khắc tinh của cô ta.
Có cô ta thì không có Đường Niệm Niệm, có Đường Niệm Niệm thì không có cô ta!Liễu Tịnh Lan mệt mỏi về tới điểm thanh niên tri thức, nằm ở trên giường liền không muốn động, toàn thân tựa như là bị xe lửa chạy qua, xương cốt đều muốn gãy mất.
"Chị họ, chị đã đỡ hơn chút nào chưa?"Liễu Tịnh Lan nghỉ ngơi gần một giờ, Dương Hồng Linh vẫn nằm ở trên giường, các thanh niên trí thức khác đều đã nấu cơm xong, mùi thơm của đồ ăn từ trong cửa sổ nhẹ nhàng tiến đến, khiến bụng cô ta kêu lên ùng ục.
Điểm thanh niên tri thức có tổng cộng mười bốn thanh niên trí thức, nam thanh niên trí thức có tám người, nữ thanh niên trí thức có sáu người, trước kia đều là nấu cơm chung, một ngày cử hai người làm, vừa vặn thay phiên nhau từ thứ hai đến chủ nhật.
Nhưng nấu ăn chung được một thời gian ngắn, Liễu Tịnh Lan ăn không quen cơm tập thể, cô ta có tiền có phiếu, trong nhà còn thỉnh thoảng gửi đồ xuống, lấy ra chia cho mọi người ăn, cô ta không nỡ, cho nên liền đề nghị sẽ ăn