Khi Anzasil và Tư Niên quang minh chính đại trở về, ban kỷ luật thật sự đã đổi chủ.
Mục đàn áp dị năng giả hệ kim, vinh quang nhận lấy cương vị mới.
Keiran cũng xuất sắc giành được chức trưởng ban hậu cần.
Dị năng giả hệ kim sau khi thua Mục vẫn còn rất nhiều sức lực, nằm máy điều trị một lúc liền mạnh mẽ bù đắp cho mình vị trí của trưởng ban an ninh.
Vài vị trí khác cũng có thay đổi.
Nhưng hầu hết sau tháng này mọi thứ đã vào khung, những người mạnh khác cũng đánh giá được tình hình mà bung sức giành lấy vài vị trí.
Ngoài trừ chức vị trưởng khóa còn đang nghi ngại Anzasil, thì những người được đánh giá cao trong khóa này đều đã chọn được bến đỗ cho mình.
Ngày hôm sau chính thức được phân lớp.
Anzasil nhận được tin trưởng ban kỷ luật là Mục, thì chẳng còn ngại ngùng gì mà dẫn Tư Niên trở về vào khoảng bảy giờ.
Tất nhiên là đi cửa chính, cũng tất nhiên là bị bên an ninh ghi tên.
Nhưng đưa qua bên kỷ luật thì chưa cần báo cáo lên Mục, thì người trong ban đã biết họ làm càn thế vì họ có Mục làm chỗ dựa.
Chung quy lại là chép một bản tự kiểm vài trăm chữ, liền được thả về.
Dù ai cũng đã ăn xong.
Nhưng Tư Niên vẫn làm vài cái bánh ăn mừng.
Keiran bị thương ở cánh tay, không giúp nắn bánh được, liền ngồi bên chỉ dẫn Edric làm theo ý mình.
Edric cũng rất sẵn sàng trở thành cánh tay của Keiran, kiên nhẫn nghe hắn ta chỉ con hổ con rồng.
Mục cũng bị thương, trông có vẻ nghiêm trọng hơn cả Keiran, nhưng vẫn cố chấp ngồi lại giúp nắn bánh.
Nhưng chỉ có Tư niên và Edric làm ra được một tí hình thù.
Keiran nhìn sở thú mà Edric đang làm theo ý hắn, liền tự hào ghê gớm lắm, chụp không biết bao nhiêu là tấm, khoe mẽ mãi trước mặt đám người không khéo tay còn lại.
Anzasil vẫn bình tĩnh, hắn không học đòi làm cầu kỳ, chỉ nắn một cục tròn tròn trắng trắng.
Keiran chẳng biết nó là gì cho đến khi Edric bảo với hắn đó là hải cẩu.
Keiran bỗng nhiên nói không nên lời, hắn thầm nhủ Anzasil nắn hải cẩu trông cũng rất giống.
Yeltai nắn toàn là gấu, hắn làm đủ cả các thành viên trong gia đình.
Mục nhìn thấy liền cười nhạo:
" Xem coi chút nữa làm sau cậu bỏ vào miệng được đây"
Mục nắn hình của Sow, tuy chẳng ra ngô ra khoai gì nhưng ít nhất Sow vẫn nhận ra.
Mọi người làm cho vui là chính.
Lúc nấu được đến chín thì trời đã vào khuya.
Bọn họ nắn mê tay, nên làm nhiều vô cùng, dù bột dẻo mịn, nhân đậm đà thì cũng chỉ ăn được nửa nồi là cùng.
Đây là một loại bánh Tư Niên cũng dựa vào các công thức ở hiện đại dung hòa với các nguyên liệu lạ nơi này mà tạo ra, tên thì vẫn chưa có, nhưng mọi người đều gọi nó là bánh thú.
Keiran nhìn phần dư lại, rồi lại nhìn cái bụng căng tròn của mình, máu kinh doanh của nhà Miller lại nổi lên.
Sau một vài giây dụ dỗ Tư Niên thì cả hai bọn họ dưới con mắt nghi ngờ của những người còn lại, lên quang não liên lạc với một số người khác rủ mua bánh.
Anzasil cũng không khuyên ngăn gì, chỉ dặn dò Tư Niên đặt lại tên bánh nghe sang một chút.
Vậy là bánh quái thú ra đời.
Đội bọn nhìn chung vẫn là đội quyền lực nhất.
Không một người nào là từ chối.
Không khó như Tư Niên nghĩ.
Chiến Lang cười Tư Niên:
" Cậu tăng thêm giá vẫn có người mua, bất quá thì bắt Mục nhắn tin là được"
Keiran không phục:
" Giá này quá hữu nghị, ở tinh cầu thủ đô này, đồ ăn tự nhiên vẫn được nhiều người mua lắm đấy"
Bọn họ được phân lớp theo nguyện vọng.
Tư Niên một mình học lớp phụ trợ, Anzasil cứ như là đưa đứa trẻ của mình đi mẫu giáo mà căn dặn, lo lắng đủ điều.
Tư Niên cảm thấy mình đã gần ba mươi tuổi đầu, dù tuổi thọ nơi này có cao bao nhiêu thì cậu cũng xem như đã trưởng thành, đi học chẳng có vấn đề gì.
Lớp phụ trợ là lớp bị xem nhẹ nhất, số người học cũng không nhiều.
Các dị năng giả học hệ này thường có dị năng không thể tấn công, như mê dị năng, các hệ chữa trị, các hệ phòng thủ.
Bọn họ cũng không bạo lực như đám người bên ngoài.
Lớp có năm mươi hai thành viên.
Lựa chọn lớp trưởng theo hình thức đề cử và tự đề cử.
Tư Niên tự biết kiến thức cơ bản về xã hội của mình còn nhiều thiếu sót, nên biết thân biết phận chỉ ngồi bỏ phiếu.
Lớp trưởng là một cô gái.
Dị năng giả nữ rất hiếm.
Tự nhiên không ưu ái cho họ.
Cả khóa này chỉ có không đến hai mươi người người là nữ.
Lớp Tư Niên may mắn lại có gần mười người.
Tư Niên rất có ấn tượng với cô gái này, vì cô ấy có dị năng tương đối giống Sila, dị năng có thể thay đổi cảm xúc, nhưng cô ấy được bồi dưỡng từ nhỏ, còn Sila thì không.
Đa số các dị năng đặc biệt thường ít gặp và không có tên, nên chỉ khi cô ấy trong lúc vô tình chạm vào người Tư Niên, dùng dị năng thay đổi cảm xúc của cậu, Tư Niên mới phát giác.
Mê dị năng của cậu gần như kháng tất cả các dị năng ám chỉ tinh thần, ngay giây phút cô ta chạm vào Tư Niên biết cô ấy muốn kéo tuộc cảm xúc của mình xuống, muốn cậu trở nên khó chịu, cộc cằn.
Tư Niên tự điều chỉnh lại một chút, cũng không dùng dị năng đọc mục đích của cô ấy.
Vì Anzasil đã đến.
Hắn không mặc áo, trên ngực có vài vết thương đang đổ máu, tuy đã được sơ cứu qua, nhưng vẫn làm Tư Niên hoảng hốt.
Tư Niên lập tức quên đi chuyện vừa rồi, chạy đến bên Anzasil.
Anzasil vẫn còn cười rất tươi, trên tay còn cầm một quả táo xanh đưa cho Tư Niên.
Tư Niên nhân lấy, thở dài một hơi, không biết là nhẹ nhõm hay bất lực:
" Chúng ta đi về thôi"
Anzasil không giành chức trưởng khóa, nhưng trưởng lớp chỉ huy vẫn là của hắn.
Dufica đánh không lại, nhưng cũng chẳng vừa, tuy hắn còn phải nằm trong máy trị liệu, nhưng ít nhất cũng làm Anzasil đổ màu.
Tư Niên bôi lại thuốc cho Anzasil, nghe Edric kể lại chiến tích