Giảng viên môn này là một phụ nữ trung niên, là một người rất quy tắc và mạnh mẽ.
Tư Niên và vài người bạn khác cũng nhanh chóng về chỗ ngồi.
Cô không quan tâm lắm việc học sinh của mình đang tranh cãi điều gì, thấy cả lớp vào đúng thứ tự liền triển khai bài giảng.
Hôm nay học về hỗ trợ cho vị trí trung phong tiến công.
Vì dị năng mỗi người mỗi khác, nên kiến thức luôn luôn là kiến thức nền tảng, còn việc lợi dụng dị năng như thế nào để thực hiện thì tất cả đều phải tự đọc tài liệu để nghiên cứu.
Tư Niên cảm thấy bản thân mình rất may mắn, mê dị năng rất linh hoạt, đồng thời dị năng này như là một phần xương máu của cậu, chỉ bằng bản năng Tư Niên cũng biết nó nên sử dụng cường độ bao nhiêu, trong trường hợp nào.
Cảm giác như cậu đã đứng ở vị trí hỗ trợ này rất rất lâu rồi.
Tư Niên có lẽ là học sinh nổi trội nhất lớp hỗ trợ, các giảng viên đánh giá rất cao cậu, họ cảm thấy Tư Niên rất có tính sáng tạo và nhạy bén.
Tư Niên lại thấy tất cả như là kinh nghiệm.
Có một số loại máy móc chỉ cần cầm vào tay Tư Niên sẽ biết mình phải làm gì với nó.
Và hôm nay cũng thế.
Sau khi học lý thuyết thì họ được đưa ra phòng mô phỏng vũ trụ thực hành.
Công cụ hỗ trợ được phát là máy truyền nhiên liệu động cơ.
Tư Niên ngồi trên một con tàu không gian một người lái, không cần xem lại lý thuyết đã quen tay khởi động tàu.
Mò một lúc mới đem sách hướng dẫn ra nhìn.
Đây là tàu được cải tạo lần thứ mười hai của liên bang, tốc độ bay và truyền nhiên liệu là hai yếu tố được quan tâm đầu tư nhất.
Tư Niên được ghép cặp ngẫu nhiên với bạn lớp trung phong.
Cậu bạn kia có vẻ còn hơi lạ lẫm với tàu tấn công của mình.
Khởi động, bay lượn một thời gian mới bay lại gần Tư Niên, mở bộ đàm nội bộ lên làm quen.
Tư Niên cũng rất thân thiện, chào hỏi hai ba câu, liền kéo nhau đi luyện tập.
Họ có ba vòng, từ đơn giản đến khó.
Hoàn thành nhanh có thể ra nhanh, hoàn thành chậm thì chỉ có thể về lúc mười hai giờ.
Ngày mai lại tiếp tục ra tập, đến khi nào vượt qua mới thôi, vượt qua càng trễ thì mất càng nhiều kiến thức ở các môn khác, cuối cùng là bỏ mạng trong một khóa thực chiến nào đó, hoặc sẽ bị đuổi học do không hoàn thành chương trình đúng hạn.
Cậu bạn lớp trung phong trình độ ở mức trung bình, là dị năng giả hệ hỏa.
Do tàu chiến đấu là hình thức kết hợp dị năng và năng lượng bên trong tàu để ngưng tụ thành các đòn tấn công hoặc phòng thủ thông qua qua máy móc, nên dị năng rất quan trọng.
Nếu không có dị năng, thì các tác động vật lý, điện từ, hay hóa học thông thường không thể ảnh hưởng đến đa số quái thú.
Họ cũng không thể một loài quái thú sẽ đổi một máy, nên dị năng là thứ vô cùng cần thiết.
Tuy lớp trung phong thì cũng không phải lần đầu tiếp xúc với máy móc nhưng cậu bạn vẫn cẩn thận thử máy.
Tư Niên cũng không nôn nóng, cậu biết rằng người ở đây đều có năng lực, chỉ cần có thời gian thích ứng họ sẽ có thể làm được.
Vòng một là tránh thiên thạch.
Mô phỏng là một đợt bão thiên thạch.
Đá to đá nhỏ đều bay ngang mạnh mẽ.
Người cầm tàu tấn công phải căn chỉnh giữa tránh né và bắn bỏ, sao cho phù hợp với năng lượng trong tàu, khi năng lượng hạ xuống mức quy định sẽ gửi tín hiệu cho tàu hỗ trợ nhiên liệu.
Người cầm tàu tiếp nhiên liệu được thả ra ở một nơi bất kỳ, có lúc ở phía sau tàu tấn công thì dễ dàng né thiên thạch một chút, còn nếu phải băng ngang qua thì phải dựa vào kỷ năng và cảm giác.
Tàu hỗ trợ chỉ được tránh không được đánh.
Năng lượng được phát của cả hai tàu đã được tính toán nên hai người bọn họ phải tiết kiệm hết mức có thể.
Cậu bạn bay bốn lần là có thể qua, Tư Niên cả bốn đều tiếp nhiên liệu kịp thời.
Vòng hai là bắn quái thú.
Quái thú lần này là hai sói lửa và đại bàng cánh sắt.
Sói lửa không thể bay nhưng sức bậc rất cao, hai cái vuốt sắt bén có thể xé tan cả máy móc, là quái thú cấp năm.
Đại bàng cánh sắt bay rất nhanh, cánh có thể cắt đôi cả đá, mỏ cũng cứng cáp nhọn dài.
Dù chỉ là quái thú do máy móc mô phỏng nhưng chúng vẫn có một phong thái hung hãn như thật.
Nhiệm vụ của họ là tiêu diệt sói lửa.
Đại bàng chỉ là thử thách kèm theo.
Phần hai này hai bọn họ được kết hợp thêm với một lớp tiên phong.
Là lớp tiên phong năm hai.
Tuy tuổi tác cũng không quá chênh lệch nhưng bọn họ luôn luôn gọi những người khóa trên mình là anh.
Hai đàn đàn anh này, tính tình đều lạnh lùng như nhau.
Không giao tiếp nhiều với Tư Niên và cậu bạn lớp trung phong, chỉ nói sơ qua cho các cậu về đặc tính của hai quái thú lần này và các điểm cần chú ý.
Sau đó tiền thể hiện tinh thần tiên phong của mình mà mở đầu cuộc chiến.
Đề này có vẻ khó đối với cậu bạn lớp trung phong.
Cậu ấy tấn công khá chật vật, còn bị đại bàng chém trúng vài lần.
Tư Niên vừa hỗ trợ tiếp nhiên liệu, vừa hỗ trợ đọc vị trí, hỗ trợ dẫn dụ quái thú.
Thất bại đến lần thứ năm, đàn anh cũng không chê họ phiền phức, cũng không trấn an, an ủi.
Chỉ đơn giản ngồi nghĩ ngơi.
Một lúc sau hỏi các cậu có sẵn sàng không, sau đó lại tiếp tục đánh.
Lần thứ hai mươi hai, cuối cùng hai con sói cũng ngã xuống.
Đàn anh chỉ ở lại với các cậu một vòng.
Đến vòng hai, họ đã rời đi và tiếp tục bài huấn luyện khác của mình.
Vòng ba của các cậu là trở về khu tập trung.
Lớp tiên phong và hỗ trợ được chia thành hai đội xanh và đỏ.
Do lớp hỗ trợ ít người hơn nên cũng coi như phù hợp.
Trong chiến đấu lực lượng hỗ trợ lúc nào cũng ít hơn tiên phong.
Tư Niên là đội đỏ.
Đồng đội cũ của cậu cũng là đội đỏ.
Lemi là đội xanh.
Lớp chia làm hai nửa nên đội xanh vẫn là do Lemi đứng đầu.
Đội đỏ là do Tư Niên đứng đầu.
Tư Niên không hiểu sao mọi người lại tin tưởng cậu đến thế, nhưng cậu vẫn đủ tự tin để nhận lấy trách nhiệm này.
Tư Niên phân bố vị trí, công việc theo các dị năng cho các thành viên, trao đổi với đội trưởng của đội đỏ tiên phong.
Cậu cũng không thật sự ra tiền tuyến, nên hầu hết các hoạt động cũng chỉ xoay quanh việc hỗ trợ.
Đội cậu lúc đầu đầu chiếm ưu thế, sau lại bị phản công, lúc đang