Há cảo của Tư Niên vẫn rất nhiều người muốn mua, nên có rất nhiều đơn đặt trước, nhưng Anzasil muốn mỗi ngày chỉ làm ba trăm cái nên Tư Niên cũng tin tưởng nghe theo.
Làm xong há cảo, cả hai bắt tay vào dọn nhà, cũng chẳng có nhiều thứ cần thu xếp, đa số các món đồ Anzasil đều chọn để lại, ba lô lớn của Anzasil là một cái ba lô không gian, là hắn cướp được khi làm nhiệm vụ ở tinh cầu khác, và vẫn giữ cho đến bây giờ, nó thường được dùng để đựng các đồ khi Anzasil đi làm nhiệm vụ ở nơi xa.
Hiện tại, nó ngoài đựng vài dụng cụ sinh tồn của Anzasil thường dùng, thì không gian còn lại được Tư Niên sử dụng hết khả năng để đựng vài loại gia vị cậu mua lúc trước, chỉ tiếc sữa chua lại mang đi không được.
Tư Niên nghĩ đi nghĩ lại, liền xoay qua đánh Anzasil một cái, tức giận mắng:
" Anh có biết mấy dụng cụ làm bếp này không hề rẻ đâu đó.
Phải chi nói sớm với em chuyện này, em chắc chắc sẽ chỉ mua đồ cần thiết nhất nhất thôi, có vài cái còn chưa sử dụng lần nào này"
Anzasil liếc nhìn một cái:
" Em không phải bị lừa rồi đấy chứ, mấy sản phẩm như này không thể nào mà quá năm nghìn nguyên tinh đâu"
Tư Niên nghe xong càng tức giận:
" Anh cảm thấy năm nghìn không lớn à."
Anzasil liền biện hộ:
" Năm nghìn có lớn hay không thì phải xem nó được tiêu vào việc gì, từ năm nghìn này em đã kiếm ra được hơn trăm nghìn đấy"
Tư Niên cũng không chấp nhận:
" Nhưng vốn dĩ còn có thể rẻ hơn."
Anzasil thở dài:
" Mấy thứ này đâu có đắt, em muốn mua về nhà ngắm cũng được đấy, mấy thứ nào em nghe đến năng lượng, không gian, chiến đấu thì mới đắt.
Đến nơi ở mới chúng ta sẽ mua lại mà."
Tư Niên liền cảm thấy mình quê mùa quá, nên đổi chủ đề:
" Vậy cái tủ không gian trong phòng bếp, lại đắt hơn cái tivi à?
Anzasil cũng kiên nhẫn giải thích với cậu:
" Tủ không gian đắt hơn, nhưng tivi cũng không rẻ, thiết bị của nó chạy bằng năng lượng đấy, trước đây anh còn không nỡ mua, khi đón em về, anh mới đổi sang thiết bị năng lượng"
Tư Niên vừa tội lỗi, vừa tò mò:
" Anh có từng cảm thấy nuôi em tốn quá nhiều không?"
Anzasil tất nhiên là chưa từng có:
" Khi em đi đến các hành tinh lớn, em sẽ thấy anh đối với em cũng không có bao nhiêu tốt, tinh thú nhà người ta đầy đủ hơn nhiều, lúc đó em đừng ghét bỏ anh.
Anh chỉ từng cảm thấy anh thiếu năng lực, chứ chưa từng cảm thấy em khó nuôi "
Lần thiếu năng lực đó không phải là lần hắn thật sự thiếu tiền, đó là lần hắn không có khả năng đưa cậu đá kích phát dị năng tốt hơn.
Tư Niên cảm động lắm:
" Em cũng có phải tinh thú thật đâu, em là anh em tốt của anh mà, sao lại ghét bỏ anh được?"
Tư Niên sẽ không bao giờ nghĩ Anzasil đối với mình không tốt, có lẽ người ta có mười sẽ cho tinh thú của mình ba, nhưng Anzasil có mười nhất định sẽ có cậu tám.
Dù tám của cậu nhỏ hơn ba của tinh thú khác, thì cậu cũng chỉ nguyện ý nhận tám thôi.
Tư Niên không nói chuyện với hắn nữa, cậu tranh thủ dọn đồ.
Sau khi đã không thể mang theo thứ gì nữa, Tư Niên cũng tiếc nuối dừng lại, cậu đi đến trước tivi nhìn nó mãi, còn tự đem đồ lại lau nó, sau đó lại đi đến tấm đệm cậu thường nằm phơi nắng, vuốt vuốt nếp vải.
Anzasil cũng thu dọn xong phần của mình, hắn bước ra nhìn Tư Niên đang suy tư, rồi đi đến hỏi:
" Em có muốn tháo thiết bị năng lượng trên tivi đem theo không, khi để vào tivi mới nó sẽ hoạt động lại như cũ, nó vẫn sẽ ghi nhớ các cài đặt, và chương trình em hay xem đấy."
Tư Niên rất muốn nhưng vẫn cẩn thận hỏi lại:
" Nếu nó lớn quá thì thôi đi anh."
Anzasil không suy nghĩ đã trả lời:
" Không lớn đâu, vẫn cầm theo được, năng lượng cũng vừa mới thay hôm trước, chắc còn dùng được cả năm đó chứ, vẫn là đem theo đi"
Tư Niên nghe lý do Anzasil nói thì rất vui vẻ đồng ý.
Sau khi khẳng định không còn quên thứ gì, cả hai quyết định rời đi.
Tư Niên buồn, cậu biết Anzasil cũng không đỡ hơn bao nhiêu.
Hắn thường ngày đi ra ngoài sẽ nói chuyện với cậu rất nhiều, nhưng hôm nay chỉ nắm tay cậu, rất im lặng, chỉ đến khi tàu không gian gần đến ngã quẹo, hắn mới xoay đầu qua khung cửa, nhìn lại căn nhà lần cuối, khi không còn nhìn thấy nữa, hắn lại nhìn Tư Niên, sau đó mỉm cười:
"Dù sao cũng coi như đem theo được trái tim của căn nhà rồi"
Dừng một chút, sau đó lại mở miệng:
" Anh để lại tấm đệm nơi đó, một ngày nào đó chúng ta cùng nhau đến lấy nhé?"
Tư Niên rất muốn an ủi hắn:
" Anh yên tâm, em còn chưa nằm đã, hôm khác lại trở về mang nó đi"
Anzasil khi đến trạm không gian đã trở lại bình thường.
Đem được thứ nặng nhất là ba trăm cái há cảo gửi đi, cả hai liền thoải mái hơn hẳn.
Ba lô là do Anzasil mang, Tư Niên chỉ mang một cái túi nhỏ, trong đó là đồ cậu tự dọn, có vòng truyền tin Anzasil tặng, vòng tinh thạch Anzasil tặng, quang não Anzasil tặng, kẹp hoa cũng Anzasil tặng, còn lược nhỏ thì bị Anzasil giữ mất rồi.
Đang đi đến trạm du hành, Anzasil lại ghé vào một cửa hàng ven đường.
Tim Tư Niên đập lỡ hai nhịp, lòng thầm cầu mong đừng có mấy cái kẹp hoa sến sẩm nữa.
Có lẽ thần linh đã nghe lời cầu khẩn của cậu đi, cửa hàng này quả thật không có bán kẹp hoa, Tư Niên nhìn Anzasil cau mày, liền biết mình thật may mắn.
Anzasil quả thật định mua kẹp tóc cho Tư Niên, hắn rất thích mái tóc trắng của cậu.
Hắn từng thấy rất nhiều dị tộc hoặc con lai, nhưng hắn khẳng định tóc của Tư Niên là đẹp nhất, làm hắn muốn mua cho cậu thật nhiều kẹp tóc, lúc đầu Tư Niên chưa biến thành người nên hắn không nghĩ đến mà mua nhiều, đến giờ muốn mua nhưng tiếc rằng nơi này