Dị năng giả hệ mộc thấy tướng quân Geran bảo vệ bọn hắn, liền cố hết phần sức còn lại đi lên cáo trạng.
Tướng quân Geran gọi vài người đưa công tố viên và dị năng giả hệ mộc vào bệnh viện.
Những người đó vừa chạm vào người công tố viên liền cau mày, sau đó đi đến chỗ tướng quân Garen báo cáo:
"Tướng quân, chân cậu ta đã bị hóa đá, từ vết thương chỗ hóa đá đang lan ra, sợ rằng chỉ trong ít phút nữa, cậu ta cũng không thể qua khỏi"
Tướng quân Geran lại nhìn qua Anzasil, chỉ thấy hắn đang yêu chiều vỗ về trên mái tóc của Tư Niên, cẩn thận cầm tay cậu lên xem thương tích, ông già rồi cũng chẳng hiểu được suy nghĩ của người trẻ, nên chỉ có thể kêu một vị thân tướng của mình ra xem:
"Nean, cậu ra xem Otas, đừng để nó chết"
Anzasil bên cạnh cũng nghe thấy mệnh lệnh đó, nhưng hắn không nhiều lời, càng không nghĩ đến mình sẽ giải thích, hắn ngước nhìn lên tướng quân Geran, một lời chào hay một cái cúi nhẹ đầu cũng không khách sáo mà cho, hắn chỉ nắm chặt tay Tư Niên, dẫn cậu bước qua một đám người đứng vây xem đi về tàu bay.
Không một ai cản Anzasil.
Ít nhất là ở đây không có quân lực làm điều đó.
Edric cũng quay qua nhìn cha nuôi mình, định tiến lên chào hỏi, nhưng cuối cùng vẫn chỉ có thể gật nhẹ đầu rồi lại phải chạy theo Keiran ra bên ngoài.
Edric, Keiran và Mục đến thì Anzasil đã khởi động tàu bay.
Keiran nhìn hai người họ qua cửa kính, gõ nhẹ mấy cái thu hút sự chú ý rồi mở lời:
"Cậu định dẫn Tư Niên đi đâu thế?"
Anzasil cầm lấy một mảnh gấy từ nhẫn không gian, viết vội lên tời giấy vài dòng ký hiệu đưa cho Keiran, rồi khởi động tàu bay bay đi mất.
Tư Niên từ đầu đến cuối vẫn im lặng nắm chặt tay Anzasil, không một lời xen vào quyết định của hắn, kể cả trong cuộc chiến lúc nãy cậu ôm Anzasil lại, cũng là vì nhận ra hắn đang mất bình tĩnh, cái ôm đó chỉ muốn Anzasil điều chỉnh lại tâm tình, với sức lực của cậu có muốn năng cũng không thể ngăn được.
Cậu cũng chẳng muốn cãi nhau vì chuyện bên ngoài, hai người bên nhau là để cùng nhau trãi qua cuộc sống, chứ không phải vì trãi qua cuộc sống mà ở bên nhau.
Chỉ đến khi Anzasil đưa Tư Niên đến một trạm không gian, mua một cặp vé khẩn cấp, Tư Niên mới hỏi hắn:
"Chúng ta sẽ đi đâu vậy anh?"
Anzasil vẫn không dừng lại hành động, hắn kéo Tư Niên hòa vào một đám đông, nhỏ giọng bên tay cậu:
"Em theo anh nhé? Có khó khăn hơn bây giời một chút, có cực khổ hơn bây giời một chút, nhưng rồi sẽ tốt thôi"
Tư Niên:
"Anh, sự việc lần này là em có tính toán, Lemi thật sự là do em làm hại, em đã..."
Anzasil:
"Thế thì đã làm sao? Em định ở lại nhận tội?"
Tàu đã sắp khởi hành, Anzasil không còn nhẹ nhàng dụ dỗ như vừa rồi mà đã bắt đầu có một nửa là cưỡng ép.
Tư Niên cũng không phản kháng, vẫn thuận theo sự lôi kéo của Anzasil đi về phía trước, nhưng cũng gấp gáp giải thích:
"Em đã chuẩn bị chu toàn, tội danh này chắc chắn em sẽ trốn được"
Anzasil:
"Tại sao phải trốn? Cô ta đáng chết, lần này không giết được, lần sau anh sẽ thay em làm"
Tư Niên:
"Chúng ta rời đi lúc này, là từ bỏ tất cả những thứ từ trước đến giờ mình cố gắng đấy anh"
Bọn họ đã lên tàu, Anzasil lấy vé ra làm thủ tục, không tiện trả lời Tư Niên.
Tư Niên càng nghĩ càng hoảng hốt hơn, cậu khiến một nhân viên trên tàu hiểu lầm, anh ấy tiến đến chỗ hai người, tạo khoảng cách giữa Tư Niên và Anzasil.
Anzasil chỉ nhìn chằm chằm nhân viên, chưa kịp nói chuyện đã nghe anh ấy hỏi Tư Niên:
"Có thể nói cho tôi biết người bên cạnh là gì của cậu không? Đừng sợ, chúng tôi sẽ hỗ trợ cậu"
Tư Niên ngẩn người, nhưng vẫn theo bản năng trả lời:
"Anh ấy là bạn đời của tôi"
Dường như anh nhân viên cũng có hơi bất ngờ với câu trả lời này:
"Cậu có tự nguyện theo anh ta không?"
Tư Niên gật gật đầu:
"Tôi tự nguyện"
Khó khăn hơn bây giờ, cực khổ hơn bây giờ cũng không sao cả.
Nhân viên nhìn vào đôi mắt trong veo của Tư Niên, liền cảm thấy tội lỗi:
"Xin lỗi đã làm phiền vì tôi đã hiểu lầm, chúc hai cậu có một chuyến đi vui vẻ"
Người nhân viên đi xa, Tư Niên cuối cùng cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, cậu không phản đối nữa, chỉ ngoan ngoãn theo chân Anzasil đi đến phòng cao cấp.
Vừa vào phòng Anzasil đã có ý định đi vào phòng tắm.
Tư Niên phải nhất quyết kéo tay hắn lại để làm rõ chuyện này:
"Em muốn anh nghe em nói, được không?"
Anzasil:
"Em muốn nói thì cứ nói đi, em nói gì anh cũng sẽ sẵn lòng nghe"
Tư Niên:
"Hai tháng nay ở trong lớp Lemi đối xử rất tốt với em, còn xin lỗi em vì những chuyện trước kia.
Chiều hôm trước, Lemi nhờ em cùng cô ấy ra phòng công cụ vận động lấy dụng cụ cho giảng viên, trên đường đi em dùng mê dị năng hoán đổi vai trò của cô ấy và em, khi đến phòng công cụ thì có khoảng mười hai người xông ra cưỡng hiếp Lemi..."
Tư Niên dừng một chút, sau đó vẫn quyết định nói tiếp:
"Một trong mười hai người đó giữa chừng thì thoát khỏi thôi miên và ảo cảnh, em dùng quang dị năng kết liễu hắn ta rồi"
Anzasil:
"Em có bị thương không?"
Tư Niên lắc đầu:
"Hắn không ra được một đòn nào cả"
Khi kẻ đó thức tỉnh, liền tức giận muốn tấn công Tư Niên, hắn biết chỉ có tấn công Tư Niên mới khiến những người khác thoát ra khỏi mê dị năng.
Hắn có dị năng bóng tối, một hệ dị năng được xem là hệ tối thượng, giữa muôn vàn dị năng, nó chỉ chịu khắc chế duy nhất từ quang năng trong truyền thuyết.
Trong chớp mắt, hắn tạo một màn bóng đêm bao trùm lên khu vực chiến đấu, hắn lẫn vào đêm đen, định cận chiến làm một đòn kết thúc tất cả, hắn cũng giống như các dị năng giả diện