Sau cái ôm thắm thiết tình bạn đó đã biến thành tin đồn người tình của thiếu tướng giữa thanh thiên bạch nhật đã phản bội ngài và cùng thủ lĩnh quân đoàn nhân loài bên kia mèo mỡ với nhau lập tức thành đề tài nóng.
Nhưng trước mắt, Tư Niên và Keiran đều không nghĩ đến việc đó, gặp lại được nhau cả hai đều rất mừng rỡ.
Vì Tư Niên khá lo cho Keiran, trong lòng Tư Niên ít ra bản thân cậu còn có một bài tẩy chưa lộ, còn đối với Keiran thì cậu ấy khá dễ lừa gạt, dù nhà cậu ấy có làm sao cũng không thể phủ nhận Keiran được nuôi lớn trong nhung lụa, Edric còn từng được người nhà dạy rất nhiều kỹ năng xã hội, còn Keiran thì không có một chút nào.
Keiran xoay Tư Niên một vòng nhìn từ trên xuống mới cảm thán:
"Sao cậu không thay đổi chút nào thế?"
Tư Niên:
"Mọi người đều thay đổi sao?"
Keiran:
"Đúng rồi! tôi và Edric còn chưa tìm ra Mục và Anzasil.
Nhưng mà tôi và Edric đều mang hình dáng khác, may cậu cậu vẫn như trước, tôi nhìn thoáng một cái liền nhận ra"
Tư Niên cũng cảm thấy có chút kỳ lạ, những vẫn bỏ qua, lúc này trong lòng Tư Niên chỉ lo cho Mục là nhiều nhất:
"Anzasil và tôi đang cùng nhau, còn Mục vẫn chưa có tung tích gì"
____
Keiran và Edric là người đứng đầu quân đoàn đã liên lạc với Anzasil dạo trước.
Bọn họ cũng mang tư tưởng khác, cũng biết sự nguy hiểm của Xifia trong tương lai, nên mới muốn đứng cùng chiến tuyến tiêu diệt quái vật lúc.
Edric lúc này tên là Misama, còn Keiran là Lĩnh Du.
Bọn họ quả thật là chiếm lấy hai thân thể của hai vị chiến thần của Bechi.
Tư Niên nghe Keiran nói thì ngạc nhiên nhìn Keiran:
"Thế cậu đã cưới vợ chưa?"
Keiran hừ lạnh một tiếng kiêu ngạo nói:
"Sắp rồi nhưng mà Edric cầu xin tôi đừng bỏ hắn đấy, tôi định hôm nào lén lút cưới về một em "
Tư Niên cười lớn, sau đó hỏi Keiran:
"Cậu đến thế giới này bao lâu rồi?"
Keiran cúi đầu một lúc sau đó thở dài:
"Mười năm"
Tư Niên cũng không biết nói gì để an ủi Keiran, mười năm một mình đối diện với nơi xa lạ, Tư Niên từng cảm nhận nổi tuyệt vọng đó trong cảm xúc của Anzasil
Keiran thấy Tư Niên không nói nữa thì vỗ vỗ vai cậu:
"Không sao đâu.
Lúc tôi tỉnh lại, tôi đã liên lạc được với Edric, tôi biết mọi người vẫn còn trên thế giới này, tôi thật sự rất vui"
Tư Niên:
"Edric đã đến đây bao lâu?"
Nếu Tư Niên không lầm thì Edric cũng chỉ đến trước cậu không quá lâu.
Keiran:
"Mười năm.
Không phải chúng ta đều mười năm sao?"
Tư Niên lắc đầu:
"Tôi chỉ đến đây trễ hơn các cậu rất nhiều"
Edric vừa bước vào phòng đã nghe Tư Niên nói như thế, hắn lập tức phản đối:.
"Không đâu, cậu đến thế giới này cùng với tôi, nhưng sau đó có một tai nạn xảy ra, cậu mất hết ký ức.
Đến trước ngày tôi bị bán đi, cậu mới khôi phục lại"
Edric vẫn còn nhớ rõ ngày mình đến thế giới này, Tư Niên chính là người gọi hắn tỉnh lại, lúc đó bọn họ đều sống trong một buôn làng nhỏ.
Trong một lần đi lấy nước, Tư Niên đã ngất xỉu, sau khi tỉnh dậy lại ngây ngốc không có ký ức gì.
Edric lúc đó không quyền không thế, dị năng cũng không dám lộ ra quá nhiều.
Hắn chỉ liên lạc được với Keiran qua vỏ sò truyền tin.
Keiran cảm thấy đây là đồ vật đáng nhất từ trước đến giờ hắn mua.
Edric cũng đồng ý, đây là món quà giá trị nhất mà hắn từng nhận.
Edric dạy Keiran cách để xây dựng bộ lạc của mình.
Keiran tin tưởng nghe theo Edric, buôn cái gì bán cái gì, hợp tác với ai, phương pháp thế nào, kế hoạch ra sao đều nghe theo Edric.
Vậy là Keiran cũng mơ hồ xây dựng được một bộ lạc hùng mạnh và phát triển, có binh lực mạnh nhất vùng, khiến nhiều kẻ không dám đánh chủ ý xấu tới.
Ngược lại, Edric lại khó khăn hơn, không có thân thế tốt, dù có tài năng cỡ nào vẫn bị kìm hãm.
Keiran không tìm được Edric, vì Edric cũng không rõ mình ở đâu, vỏ sò không truyền được toạ độ.
Nơi Edric và Tư Niên ở là một tinh cầu hẻo lánh, không sử dụng tiếng liên bang, Edric và Tư Niên chẳng thể nghe hiểu họ nói gì mà bọn họ cũng rất ghét mái tóc trắng của Tư Niên, luôn tìm cách xua đuổi Tư Niên.
Khắp tinh cầu không có một sự xuất hiện của đồ công nghệ nào.
Chỉ đến khi một đoàn tàu buôn người đi qua, Tư Niên bị dân làng bán đi, Edric không thể bỏ mặc Tư Niên nên cũng đã bán mình theo cậu.
Sau đó là khoảng thời gian sinh hoạt trên tàu nô lệ.
May mắn là trước khi Edric bị mua thì Tư Niên cũng khôi phục lại ký ức và một ít dị năng.
Edric trở lại được nơi sử dụng tiếng liên bang đã tìm được cách tương phùng với Keiran.
Tư Niên không có một chút ký ức nào về đoạn thời gian đó, tất cả đều là một khoảng trắng, Tư Niên cảm thấy có gì đó đa xảy ra, nhưng cậu không thể nào nhớ nổi.
___
Anzasil vừa rời khỏi phòng hợp đã nhận được tin tức Tư Niên của hắn bị người ta bắt đi mất, làm Anzasil thiếu chút nữa đã g.iết c.hết Oyana.
Nếu không có anh hai của Oyana ở đó ngăn cản, Anzasil quả thật đã không kìm được.
Dù người ta miêu tả quá trình Tư Niên tỏ ra thân thiết và tự nguyện rời đi như thế nào thì lọt vào tai Anzasil đều là bị bắt trộm rồi.
Anzasil tập hợp xong binh lực thì mới để ý tới tin nhắn Tư Niên gửi cho mình vào nửa tiếng trước.
-
Keiran không phân biệt đối xử với bạn bè, nghe Tư Niên bảo người trước mặt là Anzasil thì cũng vui vẻ chạy tới ôm Anzasil một cái.
Tư Niên thấy Anzasil thì cũng theo bản năng tiến tới gần.
Anzasil không đẩy Keiran ra, cũng không bỏ mặt Tư Niên, thế là choàng tay ôm cả hai người lại thành một đống.
Chỉ tội nghiệp những người từ xa chứng kiến, vì họ chẳng biết viết kịch bản cho lời đồn tiếp theo như thế nào.
Edric thở dài:
"Hơn một phút rồi.
Định ôm bao lâu đây?"
Anzasil cũng vui vẻ, hắn tách ra khỏi Tư Niên và Keiran, đi đến ôm Edric một cái.
Edric cũng không từ chối, hắn còn vỗ vai Anzasil khen ngợi:
"Mạnh hơn nhiều lắm"
Anzasil không quan tâm đến lời khen đó, hắn hỏi ngược lại Edric:
" Tất cả vẫn ổn?"
Edric:
"Tôi và Keiran đều ổn.
Chỉ còn Mục thôi"
Anzasil:
"Có lẽ cũng sắp đến rồi"
Edric:
"Cậu biết Mục ở đâu sao?"
Anzasil:
"Không biết"
Đó chỉ là