Thịt trăn được chia đều, dù Tư Niên không làm gì thì vẫn có ăn.
Lớp vảy trăn được Edric kết hợp hai dị năng lột ra.
Tư Niên dùng dao trong bộ dụng cụ sinh tồn mà Anzasil đem theo cắt phần thịt trăn.
Lúc này, Keiran đã cùng Edric xin lửa Mục nướng thịt
Tư Niên lấy thịt cuối cùng, cậu xin một ít nước từ Edric, dùng để rửa lại thịt trăn.
Tư Niên cắt thịt thành các miếng dài, thịt con trăn này khá dai, nên Tư Niên đập thịt sơ, sau đó dùng những gai đá nhọn xăm thịt, cuối cùng mới ướp muối, đường, mật ong mà cậu đem theo.
Anzasil nãy giờ không nói gì, chỉ yên lặng một bên phụ Tư Niên.
Keiran, Edric và Mục đang nướng thịt nguyên một tảng lớn nên không đều, họ cắt phần thịt đã chín ra, sau đó lại tiếp tục nướng phân bên trong.
Nên khi Tư Niên hoàn thành, thì họ cũng chỉ mới vừa xong.
Phần thịt của Tư Niên tỏa ra muối hương hấp dẫn, ba người còn lại đều nhìn qua bên đây không ít lần.
Nhưng không ai đến xin cả, họ đã lấy xong phần của mình, không nên tranh với đồng đội.
Tư Niên nướng thịt rất nhiều, vì Anzasil nói cậu cứ lấy tùy ý, trăn bị tiêm độc.
Dù phần thịt đó, Mục đã cắt ra cho bò cạp ăn, nhưng những phần còn lại cũng không để lâu được.
Tư Niên lấy một chiếc lá lớn, chia thịt nướng qua, sau đó nhờ Anzasil đưa cho Edric.
Anzasil nghe lời hải cẩu nhỏ.
Sau đó, mới ăn phần thịt còn lại cùng cậu.
Thịt vô cùng mềm, mọng nước, không bị nướng khô, thơm nhẹ mùi khói than, lại vô cùng vừa miệng.
Phần Tư Niên đem qua cũng không đủ cho ba bọn họ ăn no, mỗi người chia nhau mười mấy xiên, vẫn phải ăn thịt trăn của mình nướng.
Anzasil thì lại ăn rất nhiều.
Tư Niên nhìn hắn ăn, bản thân cũng cảm thấy vui vẻ.
Sau khi ăn xong, Keiran mới cảm thán:
" Tôi còn nghĩ Tư Niên đang chơi cái gì, thì ra là nấu ăn, tôi chưa bao giờ ăn món nào tuyệt đến thế, vô cùng ngon luôn, cậu khi có thời gian nhất định phải dạy tôi làm"
Edric cũng khen ngợi:
" Mấy nhà hàng ở thủ đô tinh chắc cũng phải nhận cậu làm thầy"
Mục bên cạnh cũng gật đầu đồng ý.
Tư Niên cười:
" Cảm ơn mọi người, đã quá khen rồi"
Cũng đã quen tính cách ngại ngùng của Tư Niên, nên mọi người lại bàn chuyện cùng Anzasil.
Tư Niên gần đây có một suy nghĩ khá táo bạo, nếu cậu trở thành tinh thú của Anzasil thì ai sẽ là Tư Niên đây? vì thế cậu muốn tạo ra một bản ảo ảnh của mình, nên cậu nghĩ mình vẫn ít nói, trầm tính thì tốt hơn.
Tổ đội của bọn họ cũng không nghỉ ngơi nhiều, mọi người đều sẵn sàng lên đường.
Vẫn đội hình cũ, tách người ra nhưng không quá xa, vẫn có thể hỗ trợ nhau khi cần thiết.
Đến giờ ngủ hôm đó, Tư Niên ôm cánh tay của Anzasil hỏi chuyện.
Hôm nay, cậu nói về suy nghĩ tạo ra bản sao của mình cho Anzasil nghe.
Anzasil rất lâu cũng không trả lời, Tư Niên nghĩ hắn đã say giấc nồng, nên cũng định đi ngủ.
Đến khi cậu sắp mê mang thì Anzasil lại lên tiếng:
" Em cứ thử nghiệm trước, anh cũng thấy có khả năng, dị năng này của em rất đặc biệt."
Tư Niên rất nhanh đã tỉnh táo lại:
" Thử thế nào vậy anh?"
Anzasil trả lời:
" Trên đường đi, em tạo ra ảo ảnh nhỏ, lúc đầu có thể là hoa, cỏ, rồi đến cây cối, sau đó mới tạo thành con vật.
Khi nào có người phát hiện, thì em thu hồi dị năng, sẽ không ai nghi ngờ em."
Tư Niên đồng ý.
Lần lên đường tiếp theo, Tư Niên nghe lời Anzasil tạo ảo ảnh.
Edric có khi sẽ cảm nhận được bất thường, nhưng cũng không nói gì, chỉ đôi lúc sẽ nhìn chăm chú vào ảo ảnh.
Keiran và Mục thì hoàn toàn không nhận ra.
Đã rất nhiều "ngày" trôi qua, bọn họ đã tìm ra trụ tín hiệu, thức ăn cũng đã không cần lo, rừng này động thực vật khá phong phú, Tư Niên còn tìm được cả cây ớt, hành, và cả hạt dẻ, nhưng ớt vẫn chưa có trái, Anzasil lại là một người rất ghét ăn hành, ngược lại Edric và Mục lại thích.
Tư Niên hiện tại đã nhận nhiệm vụ nấu nướng, nhưng mọi người đều phụ giúp, cậu không thể làm một mình.
Thức ăn chủ yếu vẫn là thịt nướng.
Edric cũng đã xác nhận được đây là tinh cầu F410, đồng thời cũng nhận ra nhiều sinh vật, hiện tại mọi người cũng chỉ dám đi săn theo trí nhớ của Edric.
Bọn họ đã chọn được một nơi an toàn trong trung tâm rừng để tạm thời dừng chân, và chờ đội cứu hộ.
Hôm nay, khi sắp qua buổi hoàng hôn, thì Mục và Anzasil mang về một con gill.
Loài vật này xuất hiện ở nhiều tinh cầu, nhưng mỗi tinh cầu số lượng lại rất ít.
Kích thước của con gill bị bắt này cũng vô cùng to lớn, to hơn những con Anzasil từng thấy rất nhiều
Hình dáng nó như một cái mũi khoang, răng sắt bén, vỏ ngoài là một lớp giáp sắt.
Bọn họ rất khó khăn mới tách được lớp vỏ ra khỏi thịt, thịt nó tuy chỉ có một vị ngọt rất nhẹ, nhưng ăn vào lại cảm thấy dễ chịu lạ thường.
Edric và Keiran lại đem về một con trăn, con trăn này nhỏ hơn lần trước, nhưng cũng đủ cho bọn họ ăn khá lâu.
Keiran cảm tháng:
" Cũng may Tư Niên có dị năng không gian, nếu không phần thịt ngày ăn không hết, không biết phải để đâu."
Tư Niên biết dị năng không gian của cậu là do Anzasil nói với Keiran.
Anzasil ăn hết phần thịt trăn, lại đem tất cả phần thịt gill cho Tư Niên.
Tư Niên nghĩ Anzasil không thích ăn loại thịt này, nên đưa lại phần thịt trăn của mình qua.
Trong rừng có một con thác lớn, Anzasil nói với Tư Niên nước của những con suối ngoài kia, đều đến từ con thác này.
Edric, Keiran, và Mục rất thường ra thác chơi.
Anzasil và Tư Niên lại thường trốn ra một con suối khác ở xa hơn một chút.
Tư Niên được Anzasil dẫn đi xung quanh khám phá khu rừng,