Thiếu niên đó hoàn toàn tương phản với Keiran, từ ngoại hình cho đến tính cách, cậu ta giá rất cao, cũng rất biết nhìn mặt đoán ý.
Cậu ta biết Edric không chấp nhận hành động thân mật mới đuổi người con gái kia đi, nên vừa giữa khoảng cách nhất định với Edric, vừa tỏa ra thân mật dịu dàng.
Edric đến cuối cùng vẫn không hiểu tại sao lúc đó cậu ta lại muốn hôn hắn.
Edric vẫn chưa kịp nghĩ đến, vì trong phút chốc đối mặt với Keiran, thì Edric hối hận.
Edric không còn nhớ đến gì nữa, hắn chỉ muốn đi đến xin lỗi Keiran.
Edric nhìn thấy Keiran khóc rồi, nước mắt vẫn chưa rơi, nhưng Edric nhìn thấy được sự tuyệt vọng phản phất từ đôi mắt ấy.
Keiran của hắn tổn thương, cậu ấy chưa từng đau lòng đến thế.
Edric nghĩ mình cũng đã đến lúc nên buông tay đoạn tình cảm này.
Edric muốn đi đến xin lỗi Keiran, hắn không tự biện hộ cho mình.
Hắn yêu thương Keiran là thật, nhưng hắn không thể yêu cậu đến mù quáng, điên cuồng.
Anzasil ôm hải cẩu nhỏ mệt mỏi cả đêm qua dỗ cậu ngủ.
Tư Niên không ngủ được, hai con mắt to tròn vần đao đáo, cậu lấy mỡ trên cái bụng nhỏ của mình ép lên ngực Anzasil.
Muốn đè hắn bẹp xuống, hai tay nhỏ ôm lấy đầu Anzasil lắc lắc.
Anzasil bất đắc dĩ cười cười, v.uốt ve cái đuôi nhỏ của cậu nói:
" Học được chiêu lấy thịt đè người này ở chỗ nào đây?"
Tư Niên càng hăng hái nhún nhún.
Anzasil bắt cậu lại:
" Được rồi, được rồi, không ngủ nữa, anh kể em nghe"
Tư Niên vui vẻ leo xuống, đầu nhỏ vẫn dựa vào vai Anzasil, ôm lấy cánh tay hắn.
Anzasil một chín một người kể lại tình trạng của Keiran hiện tại.
Tư Niên nghe xong liền thở dài, cũng không có ý kiến gì.
Tư Niên gục xuống ngực Anzasil nhỏ giọng:
" Anh có ghét Edric không?"
Anzasil lắc đầu:
" Edric nghĩ mình đủ sức thay đổi bản thân, nhưng cậu ấy lại quên rằng con người sống theo tập thể, cậu ấy không chỉ có trách nhiệm của cuộc đời mình, mà còn có trách nhiệm với cộng đồng"
Tư Niên:
" Nếu là em, em thật sự không biết giải quyết thế nào"
Anzasil:
" Mục đích cuối cùng cũng chỉ là giữa vững gia tộc.
Có rất nhiều cách làm, chỉ là người ta đã quen đi theo lối đi cũ.
Nếu Edric mạnh mẽ vượt trội thì cần gì đi bán thân mình đâu"
Tư Niên nghe Anzasil nói có phần buồn cười nhưng cũng có phần đúng.
Việc làm đó đúng là không khác gì đi bán thân, dù là người chủ động hay bị động thì đều là cưỡng ép cả.
Tư Niên nghi hoặc:
" Gia tộc Edric lớn đến thế, cậu ấy cũng không thể cùng cô gái khác sinh con, tại sao lại phải buộc mình như vậy?"
Anzasil:
" Gia tộc lớn không phải chỉ có một.
Việc làm của hắn khác lạ so với mọi người, tất nhiên người ta sẽ cảm thấy nó sai lầm, ngu ngốc.
Cậu ấy không cần xin con cùng người khác, nhưng nó là giao lưu"
Anzasil nghĩ một lúc mới giải thích dễ hiểu cho Tư Niên:
" Bọn họ xem tình d.ục là một hoạt động xã giao vui vẻ, như việc hẹn đi yếu tiệc, hẹn đi hộp đêm, hẹn đi ăn để ký hợp đồng.
Họ gọi người ra phục vụ, như gọi visy ra uống, gọi đồ ra ăn, họ xem đó là xã giao đấy, gia tộc lớn đến thế nào cũng không thể một mình sống một mình được.
Em hiểu không nhỉ?"
Tư Niên hiểu, Edric từ chối tình d.ục, ở thế giới của cậu thì việc đó cũng giống như mấy chàng thanh niên từ chối đi chơi bời, uống rượu.
Vài lần đầu thì chẳng có gì, nhưng không đi chơi, thì bạn bè, các mối quan hệ sẽ xa dần.
Nhưng vẫn không thể từ chối đến cả đời, những chàng thanh niên trưởng thành vẫn phải đi làm, phải bồi rượu sếp, bồi rượu khách, uống cùng nhân viên.
Edric phía trên có cha chú, ngang hàng có bạn bè, phía dưới có nghìn vạn người.
Edric nông nổi chỉ nghĩ mình không thèm mấy hoạt động đó, nếu Keiran không thích hắn có thể không làm, nhưng việc đó thật sự không phải do hắn kiểm soát được.
Hắn có thể ích kỷ một lần mà không cưới những người để cân bằng quyền lực, nhưng không thể ích kỷ cả đời mà không tham gia xã giao.
Trong mắt Anzasil thì vô cùng dễ giải quyết.
Chỉ cần hơn xa người khác, đem lại những giá trị nhiều hơn thì chẳng ai quan tâm về những chuyện đó nữa.
Nhưng Edric không trưởng thành như Anzasil, hắn vẫn chưa hiểu được.
Vài ngày sau đó Keiran cũng chỉ ở nhà Tư Niên.
Edric cũng chưa từng xuất hiện lại.
Tự như đêm đó chưa từng xảy ra việc gì, cũng tựa như bọn họ chưa từng quen biết.
Tư Niên biết Keiran đang rất không ổn, cậu cố nói chuyện với Keiran nhiều hơn, nhưng cũng không có bao nhiêu lợi ích, Keiran vẫn vô cùng sa sút.
Mục và Anzasil cũng đã từng đi gặp Edric.
Bọn họ tuy cũng có phần giận Edric, nhưng cuối cùng vẫn xem hắn là bạn bè, không thể nào bỏ mặt được.
Edric vẫn nhiệt tình tiếp đón họ, nhưng một câu về Keiran cũng không hỏi đến.
Chỉ đến khi Mục đưa lại chiếc nhẫn mà Keiran gửi, Edric mới gục đầu xuống thật lâu.
Anzasil đi đến vỗ vai hắn:
" Đúng sai, phải trái thế nào thì cũng nên đi đến gặp cậu ấy.
Có sai thì xin lỗi"
Edric giọng có phần nghẹn ngào trả lời:
" Cậu ấy sẽ không tha thứ cho tôi.
Tôi chỉ sợ một lần gặp này là lần cuối tôi được quang minh chính đại nhìn cậu ấy, nói chuyện với cậu ấy"
Mục cũng thở dài:
" Keiran hiểu, cậu ấy vẫn sẽ xem cậu là bạn bè thôi"
Đây chỉ là lời an ủi, làm thế nào cũng sẽ không thể trở lại như trước kia, dù bạn bè cũng đã không thể nữa.
Edric vẫn cuối đầu, tay xiết chặt chiếc nhẫn:
" Tôi vô dụng, người mình thích cũng giữ không nổi.
Tôi lại không biết mình nên thay đổi thế nào, không biết làm cách nào mới có thể yêu cậu ấy, lẽ nào thật sự không còn cách nào