Thấy Thời Mộ và Phó Vân Thâm đi vào, Chu Thực buông lỏng tay, mặt chợt biến sắc, sau đó vừa ôm lấy Hạ Hàng Nhất như một người anh trai tốt vừa cười hì hì: “Tôi không có bắt nạt cậu ấy đâu, hai người đừng hiểu lầm.”
Chu Thực đẩy hộp đồ ăn đến trước mặt Hạ Hàng Nhất: “Anh em tốt, cùng ăn nào.”
Hạ Hàng Nhất im lặng hất tay cậu ta ra rồi để hộp đồ ăn xuống lại. Chu Thực nghĩ cậu ấy không muốn nên lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Hạ Hàng Nhất lấy thuốc cao trong ngăn tủ ra đi đưa cho Bối Linh, lúc gần đi còn nói: “Anh em tốt, cùng ăn nhé, nhớ phải chừa cơm lại cho tôi.”
“...” Con hàng này đúng là tên giả đò ngây thơ vô số tội!
“Của cậu đây.” Phó Vân Thâm đưa phần cho Thời Mộ.
Tuy trong lòng khó chịu nhưng vẫn phải ăn cơm, thấy Chu Thực có chút đáng thương nên Thời Mộ hào phóng chia nửa phần ăn của mình cho cậu ta.
Hạ Hàng Nhất nhanh chóng quay lại, không hề khách sáo mở hộp thịt kho ra. Chu Thực tranh thủ chồm qua gắp lẹ một miếng, nhai nhồm nhoàm, gắp hết đũa này đến đũa khác, Hạ Hàng Nhất nhìn cậu ta rồi lặng lẽ kéo món thịt kho qua đây.
“Mộ ca, cậu đừng suy nghĩ nhiều, tôi bảo đảm không ai dám bắt nạt cậu.” Cậu ta tọng đầy một họng, cẩn thận liếc nhìn cô: “Nhưng mà nói thật nhé, hôm qua cậu và lão Hoàng đi đâu vậy?”
Thời Mộ không ngẩng đầu chỉ đáp: “Bắt quỷ.”
Cô vừa dứt lời, Hạ Hàng Nhất đánh rơi đũa xuống đất, sau đó lại đẩy mắt kiếng lên, điều chỉnh tốt tâm trạng rồi tiếp tục ăn cơm.
Hành động lén lút đó của cậu đương nhiên không qua được mắt Chu Thực, Chu Thực cười hí hí, khoác cánh tay lên vai cậu, tỏ vẻ tự hào nói: “Cậu đừng sợ, nếu cậu đã là bạn cùng phòng của chúng tôi rồi thì sẽ gặp chuyện này hoài luôn đó nên tôi không giấu diếm cậu làm gì. Tôi nói nhỏ cho cậu biết, Mộ ca và Thâm ca đều có thể nhìn thấy ma quỷ nhưng Mộ ca ghê gớm hơn, cậu ấy có thể ăn cả ma quỷ luôn đấy, lần trước cậu ấy đã ăn mẹ kế của Thâm ca, bà ta kinh khủng lắm, đúng không Thâm ca?”
Nhưng vừa đối diện với ánh mắt của Phó Vân Thâm, cậu ta lập tức rụt cổ không dám nói nhiều nữa.
Nghe vậy, Hạ Hàng Nhất chợt thấy kinh hãi.
Từ nhỏ Hạ Hàng Nhất theo chân cha mẹ đi khắp bốn phương, đã gặp khá nhiều chuyện lạ kỳ thú, không ít người bình thường có thể nhìn thấy ma quỷ nhưng hôm nay lần đầu tiên cậu nghe có người ăn được cả ma quỷ. Ma quỷ là gì chứ, quỷ do oán khí và tà khí biến thành, nguyên nhân chính là chúng không có thực thể nên quỷ hồn có thể công kích tinh thần người sống, một oán linh đủ tầm có thể tổn thương đến cơ thể con người, còn con người thì không thể đánh trả được.
Người có thể ăn ma quỷ???
Nếu ăn được thật, vậy không bị đột tử sao.
Hạ Hàng Nhất nghĩ Chu Thực khoác lác, hơn nữa cậu ta thích nổ, không đáng tin.
Trong lòng nghĩ vậy nên cậu không quan tâm đến chuyện này nữa.
Ăn cơm xong, dọn dẹp đồ, Thời Mộ mượn dùng máy tính của Chu Thực