Thân mình Cừu Ly Mạch hơi ngửa ra, cả người lùi về sau mấy mét, né tránh một đao chém tới của Liên Kỳ Quang.
Liên Kỳ Quang nắm Thiên Minh, mặt không biểu tình nhìn Cừu Ly Mạch.
Mễ Tiểu Bảo che miệng, trợn tròn mắt, hoảng sợ nhìn hai người, không kịp dấu đi tiếng kêu sợ hãi.
“Tiểu Quang.” Quý Sĩ Lâm tiến tới, vẻ mặt lo lắng nhìn bả vai Liên Kỳ Quang: “Em bị thương?”
Không để ý tới ‘sự quan tâm’ của Quý Sĩ Lâm, Liên Kỳ Quang quay đầu nhìn lại phía sau, chỉ là một mảnh trống rỗng, nào có bóng người nào?
“Đội trưởng, cậu nhìn gì vậy?” Phong Thanh Dương nghiêng đầu, theo tầm mắt Liên Kỳ Quang nhìn qua.
“Nơi đó, vừa nãy có một người.” Liên Kỳ Quang nhàn nhạt mở miệng.
“Cậu nhìn lầm rồi đi?” Lam Kỳ tiến tới, thận trọng nói: “Rõ ràng chỉ có một mình cậu, vừa nãy đám dây leo đột nhiên biến mất, chính là cậu vẫn không trở lại, bọn tôi lo lắng nên chạy tới tìm, chỉ thấy một mình cậu đứng đây nhìn phía trước ngẩn người, ngay cả bọn tôi gọi cậu cũng không phản ứng, vì thế Cừu Ly Mạch tới đi tới vỗ một cái, nào ngờ cậu phản ứng lớn như vậy, nếu không phải Cừu Ly Mạch né tránh đúng lúc, chỉ sợ khó tránh bị thương.”
Không có ai? Lam Kỳ nói gì Liên Kỳ Quang không để ý, mà tập trung trọng điểm ở ba chữ này.
Dị năng ẩn thân? Liên Kỳ Quang quay đầu nhìn về phía Cừu Ly Mạch, chính là Cừu Ly Mạch ôm cánh tay đứng một bên, sắc mặt lạnh nhạt, thản nhiên nghênh đón ánh mắt Liên Kỳ Quang.
“Tiểu Quang, thực vật biến dị kia đã chết rồi sao?” Liên Kỳ Quang lạnh nhạt làm Quý Sĩ Lâm bất mãn, nhưng lại chỉ có thể không cam lòng áp chế, ngược lại chuyển ánh mắt về phía hạt châu trong tay Liên Kỳ Quang, ánh mắt sáng ngời.
Nguyên thể! ?
“Nguyên thể!” Khuynh Y kêu lên sợ hãi, vẻ mặt không thể tin nổi nhìn hạt châu trên tay Liên Kỳ Quang.
Liên Kỳ Quang nâng tay, bóp bóp, mặt không biểu tình mở miệng: “Cô biết nó?”
“Xem ra loại thực vật biến dị kia là một dựng thể.” Khuynh Y cười nói, ánh mắt ngay thẳng: “Thực vật dựng thể thì tương đương với động vật đang có thai, bất quá, nếu muốn trở thành dựng thể thì năng lực phải đạt tới bậc sĩ.
Thực vật dựng thể không thể di chuyển, cho nên trong khoảng thời gian này, nó sẽ không ngừng vận chuyển năng lượng, nguyên thể bên trong ít nhất ẩn chứa năng lực bậc nhân.
Hơn nữa, không phải tất cả thực vật bậc sĩ đều có nguyên thể, này chính là trong trăm mới tìm được một, là muốn mà không thể cầu.
Đội trưởng, cậu đây là siêu may mắn a.”
Khuynh Y lắc lắc ngón tay, nháy nháy mắt, bất quá trong mắt không hề có một tia ghen tỵ hay tham lam.
“Tiểu Quang" Quý Sĩ Lâm mỉm cười: “Có nguyên thể của thực vật biến dị bậc sĩ, nhiệm vụ lần này chúng ta nhất định sẽ đoạt hạng nhất.”
“Quý Sĩ Lâm, anh có ý gì! ?” Khuynh Y nhíu mày, ngay cả cách gọi tôn kính cũng lười dùng, lạnh lùng nói.
“Quý học trưởng.” Lam Kỳ tiến tới, lạnh nhạt nhìn Quý Sĩ Lâm: “Nguyên thể này nên thuộc về ai, mọi người đều hiểu rõ, thứ không phải của mình, tốt nhất đừng nhớ thương, tránh bị thương a.”
“Các người có ý gì?” Chương Kỳ tiến tới, vẻ mặt uy hiếp nhìn Lam Kỳ.
“Ý tứ gì chẳng lẽ học trưởng không hiểu?” Khuynh Y cười lạnh: “Tuy nói lần này là mười người tổ thành một đội, nhưng mọi người cũng không phải con nít mà giữ khư khư mớ quy củ ấy, hơn nữa này cũng không phải lần đầu tiên tham gia huấn luyện, hẳn học trưởng cũng không phải không biết.
Hơn nữa, nhóm học trưởng lúc đầu chẳng phải đã nói rõ rồi sao? Một trăm loại thực vật, mỗi người mười loại.
Huống chi, lần này nếu không có đội trưởng, mọi người cho dù không nguy hiểm tới sinh mệnh thì cũng bị thương nặng.
Đội trưởng xuất lực nhiều nhất, mặc kệ là khía cạnh nào, nguyên thể, xứng đáng thuộc về một mình đội trưởng.”
“Mày!”
“Được rồi, Chương Kỳ.” Quý Sĩ Lâm nhẹ giọng ngăn cản Chương Kỳ phản bác, tiến tới trước, ôn nhu nhìn Liên Kỳ Quang, âm thanh ôn hòa lại mất mác.
“Tiểu Quang, em tin tưởng anh, đúng không? Hiện giờ, mười người chúng