Editor: Ái TuyếtMùi thơm bên này rất nhanh đã bay vào mũi mọi người, tất cả đều nhìn về hướng phát ra mùi thơm.
“Cái gì thơm vậy?”"Thật thơm, giống như hương hoa vậy!"“Đột nhiên tôi cảm thấy miếng thịt nướng trên tay không còn ngon nữa.
”Phong Niên nhìn thịt nướng trong tay, cau mày, đẩy đẩy Trường Sinh: "Trường Sinh, cái gì thơm quá vậy? Tôi muốn ăn nó.
"Trường Sinh cắn một miếng thịt trong tay, bình tĩnh nói: “Có gì thì ăn đó đi.
”Phong Niên không nghe lời, chạy đến chỗ Dạ Phong để tìm mùi thơm, cậu mỉm cười nói: "Tộc trưởng, anh có món gì ngon vậy? Mùi thơm quá, tôi cũng muốn ăn.
"Dạ Phong đang ăn miếng thịt, bất động như tảng đá, thậm chí không thèm nhìn đến Phong Niên.
Tiêu Sắt đưa cho Phong Niên một xiên thịt nướng: “Thử xem!”Phong Niên không khách khí nhận lấy, cắn một miếng, đồng tử lập tức mở to, ánh mắt sáng ngời: "Ngon như vậy, sao lại khác với đồ chúng ta ăn?"Tiêu Sắt đắc ý, đương nhiên là khác, ở trong thịt cô cho thêm gừng rừng, có thể khử mùi tanh của thịt, tất nhiên là ngon.
Tiếc là không có muối, nếu không sẽ ngon hơn.
Phong Niên khao khát nhìn xiên thịt trong tay Tiêu Sắt, nuốt nước bọt: "Ăn nhiều thêm chắc chắn sẽ thấy ngon hơn!"Nhìn Phong Niên tham ăn như một đứa trẻ, Tiêu Sắt giống như cưng chiều em trai mình, đưa thêm ba xiên thịt nữa cho cậu: "Cứ ăn đi.
”Dạ Phong nhìn hai xiên thịt trong tay mình, lại nhìn ba xiên thịt trong tay Phong Niên, ánh mắt thâm trầm.
Phong Niên lấy ba xiên thịt nướng, chạy đến chỗ Trường Sinh, đưa cho cậu ta một xiên: “Này!”Trường Sinh muốn nói không, nhưng mùi hương lại quá khó cưỡng.
Cùng với ánh mắt của những người khác đang nhìn mình, Trường Sinh cầm lấy ăn một miếng thịt xiên, đồng tử phút chốc mở to: "Thật ngon!""Ngon lắm phải không? Đây là món thịt nướng ngon nhất mà tôi từng ăn.
" Phong Niên thấy mọi người đang nhìn chằm chằm vào mình, sợ họ sẽ đến đoạt lấy thịt nướng trong tay, cậu nhanh chóng ăn hết số thịt nướng còn lại trên tay.
Những người khác chỉ có thể ngửi mùi thơm ch ảy nước miếng.
Sau khi Phong Niên ăn xong, không khỏi nhìn về phía Tiêu Sắt, nuốt nuốt nước bọt, li3m môi mọt cách cuồng nhiệt.
Tiêu Sắt đang ăn thịt xiên, không khỏi nghĩ đến nếu được uống thêm một chai bia lạnh nữa thì quả là một ngày thần tiên.
Đáng tiếc, trí tưởng tượng quá đẹp đẽ, hiện thực lại quá tàn nhẫn.
Thậm chí còn không có thức ăn, thì lấy bia ở đâu ra?Ngoài ra, ánh mắt thiêu đốt bên cạnh khiến cô không thể làm ngơ, cô lấy thêm hai xiên thịt nướng đưa cho Dạ Phong: “Không còn nhiều nữa.
”Đôi mắt Dạ Phong sâu thẳm, nhận lấy xiên thịt, khoé miệng khẽ nhếch.
Tiêu Sắt nhìn năm xiên thịt nướng cuối cùng trên tay, đưa hai xiên cho A Trà, còn