Editor: Ái TuyếtTiêu Sắt có dự cảm không lành liền vội vàng chạy tới nhìn xem.Quả nhiên, bát đá đựng nước sạch của cô đã nứt!Tiêu Sắt thực sự tức giận, cô đã cố gắng hết sức để cuộc sống dễ dàng hơn, nhưng một số người nhất quyết muốn đối nghịch, triệt tiêu sự nhiệt tình của cô.Có vẻ như hai cái tát đó quá nhẹ nhàng đối với một số người, nên phải để cô ta nếm trải hiểm ác của xã hội mới được.Tiêu Sắt cô không muốn gây rắc rối không đồng nghĩa với chuyện cô sẽ sợ rắc rối, cũng không phải chỉ vì xuyên đến thời đại viễn cổ xa lạ mà chỉ biết kẹp chặt đuôi để sống.
Nếu như cô nhát gan như vậy, thì ở kiếp trước khi sắp rơi khỏi vách núi, cô đã khóc lóc kêu cứu người đàn ông đó rồi."Là ai làm chuyện này?" Ánh mắt Tiêu Sắt lạnh như băng, ngữ khí lạnh thấu xương, nhưng lại nhẹ nhàng như gió, khiến A Trà nghe được cũng phải run lên vì sợ hãi.Các tộc nhân mang vẻ mặt kinh hãi, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bọn họ còn chưa kịp trả lời, Hoa Niên tư tế từ trong sơn động đi ra, ôn hòa nói: "A Sắt, cái bát đá kia đột nhiên bị vỡ."Các tộc nhân khác cũng gật đầu: “Đúng vậy, cái bát đột nhiên vỡ ra, không có ai trong chúng ta chạm vào.”Không ai không muốn cho Hoa Niên tư tế mặt mũi, Tiêu Sắt đè nén tức giận, cười với Hoa Niên tư tế: “Quên đi, tôi lại tới chỗ của Đại Thạch thúc lấy một cái bát đá.
"“Tôi cho cô cái này.” A Diệp đột nhiên đứng ra, đưa cho Tiêu Sắt một chiếc bát đá, “Tôi có rất nhiều.”Tiêu Sắt nhìn chiếc bát đá được nhét vào tay, kinh ngạc nói lời cảm ơn với A Diệp.Sau khi các tộc nhân trong bộ lạc giải tán, A Diệp thấp giọng hỏi cô: “Cô thật sự có thể tẩy được nước sạch à?”Thì ra vì cái này mới đưa bát đá cho cô.Tiêu Sắt mỉm cười khen ngợi chiếc bát đá A Diệp đưa: “Hết nước rồi, đúng lúc tôi muốn đi lấy thêm một chút, chúng ta cùng đi nhé?”A Diệp ngẩng đầu nhìn mặt trời trên bầu trời, thấy sắc trời vẫn còn sớm, chưa đến thời gian nướng thịt liền gật đầu đồng ý.Khi đến bờ sông, A Diệp nhìn động tác lọc nước khéo léo, thuần thục của Tiêu Sắt và A Trà, sửng sốt: “Đây là cách tạo ra nước sạch sao!”Chỉ dùng cát và lá cây cũng có thể tạo ra nước sạch.
Thật thần kỳ!Cầm chiếc bát đá chứa đầy nước sạch, đôi mắt A Diệp mở to như chuông đồng: “Thật ngon quá!”Tiêu Sắt chỉ vào phễu lá, cười nói: “Về sau muốn dùng nước thì có thể làm như vậy.”A Diệp lúc này đã hoàn toàn tin tưởng Tiêu Sắt, sau khi trở lại sơn động, bà cầm một chiếc bát đá chứa đầy nước đến gặp các tộc nhân trong bộ lạc, hết lời khen ngợi Tiêu Sắt.A Tuyết, người đang trốn đằng sau đám đông, nghiến răng giận dữ khi nhìn thấy Tiêu Sắt xuân phong đắc ý*(Vui mừng, thoả mãn, đắc ý trước sự thành đạt của mình.)Cô đã đập vỡ bát của cô ta nhưng vẫn không thể ngăn được sự kiêu ngạo của cô ta, thực sự là quá đáng giận mà.Lúc này Tiêu Sắt đã không còn quan tâm đ ến A Tuyết nữa, vì cô đang rất bận.
Đầu tiên là rửa sạch nồi đá, đổ nước vào, sau đó đặt lên củi và bắt đầu đốt.Nồi đá nóng lên tương đối chậm, lại qua một thời gian, sau khi đun nóng, nước trong nồi cũng sủi bọt lăn tăn.A Trà và A Diệp nhìn bọt nước trong chậu đá, vô cùng kinh ngạc: “Đây là cái gì?”Những tộc nhân đang vây xem cũng rất tò mò, không biết đó là cái gì nên đều chạy tới xem.Tiêu Sắt im lặng thở dài, đừng nói thời viễn cổ này họ chưa từng nhìn thấy nước sôi, ngay cả người dân ở các nước phương Tây hiện đại, nhiều người trong số họ cũng chưa từng nhìn thấy nước sôi trông như thế nào.Bọn họ thực sự có chút đáng thương."Đây là bọt nước, nghĩa là nước đã sôi và có thể uống được rồi."Tiêu Sắt tri kỷ giải thích với họ, dùng chiếc vá gỗ đã chuẩn bị trước đó đổ nước sôi vào bát đá đã được làm sạch.Hơi nước trong bát đá bốc lên cao, mọi người nhìn nó với vẻ vừa tò mò vừa sợ hãi.
Tất cả đều nhìn chằm chằm động tác tiếp theo của Tiêu Sắt.Tiêu Sắt thổi thổi nước sôi trong bát, đợi nước nguội một chút mới uống vào miệng.
Tức khắc, một dòng nước ấm tiến vào bụng cô, toàn thân cô đều cảm thấy ấm áp, kể cả tay chân.Tiêu Sắt rất hào hứng kể cho mọi người nghe, một đời trước cô đều uống nước nóng, lại lần nữa được uống nước nóng khỏi phải nói cô có bao nhiêu kích động!Thật sự rất có cảm giác thành tựu!“Thử xem!” Tiêu Sắt đưa bát đá cho