Editor: Ái Tuyết
Lúc Tiêu Sắt đang hái thảo dược thì gặp được A Trà bị tách ra trước đó, nàng ấy chảy đầy nước mắt vọt tới bên cạnh nàng, kích động hô: “A Sắt, ngươi không có việc gì chứ, thật tốt quá!”Nàng(A Trà) thiếu chút nữa cho rằng A Sắt cứ như vậy chết đi, không nghĩ tới, nàng(Tiêu Sắt) còn sống.Tiêu Sắt đang bận rộn, nhìn thấy A Trà rơi lệ liền cho nàng ấy một cái ôm, sau đó lại lấy ra một cây thảo dược, nhét vào trong tay nàng ấy: “Tìm cái này, cầm máu.”Nhìn thảo dược trong tay, A Trà nín khóc mỉm cười: “Ngươi muốn dạy ta nhận biết thảo dược? Được, ta nhất định học thật tốt.”Lúc chạy tới đây, các tộc nhân đã nói cho A Trà biết chuyện A Sắt là vu nữ, trong lòng nàng kinh hỉ vạn phần.
Hiện tại, vu nữ lại dạy mình nhận biết thảo dược, chuyện này chỉ có đồ đệ tư tế mới đủ tư cách học thôi đó.
Không nghĩ tới, A Sắt cứ như vậy dạy cho nàng, nàng nhất định sẽ học thật tốt.“Dùng miệng nhai quá chậm, tìm thứ gì đó để giã nát đi.”Tiêu Sắt đem thảo dược bỏ vào trong chén đá, cầm lấy cây gỗ ngắn bên cạnh bắt đầu giã dược, sau đó lại đắp dược đã giã nát lên vết thương người bệnh.Dạ Phong yên lặng đi đến bên cạnh nàng, Tiêu Sắt đang muốn đem chén đá đưa cho hắn nhưng lại nghĩ đến vết thương của hắn, trực tiếp vòng qua hắn đem chén đá nhét vào trong tay Trường Sinh: “Cứ học theo ta như vậy, giã dược, hiểu không?”Khối băng Trường Sinh học theo bộ dáng nàng giã thảo dược, rất nghiêm túc, những thứ này đều dùng để cứu người.
Đôi mắt Dạ Phong như cục đá bị ngâm trong hồ nước*(t/g miêu tả gì khó hiểu quá ta), nhìn chằm chằm chén đá trong tay Trường Sinh, ánh mắt thâm trầm.Trong tộc có mấy chục người bị thương, một mình Tiêu Sắt đi đắp thuốc cho bọn họ, vội tới tay chân không ngừng nghỉ, cả người liên lục đảo quanh tới lui.
Thẳng đến khi Hoa Niên tư tế mang theo các tộc nhân khác chạy trốn quay trở về.Hoa Niên tư tế trở về, các tộc nhân đều lộ vẻ vui mừng chạy đến chỗ bà: "Tư tế, ngươi không sao chứ?”“Tư tế, ngươi mau đến xem, giống cái tộc trưởng nhặt về, thế mà là vu nữ đó!”Hoa Niên tư tế nhìn về phía vết thương trên vai Dạ Phong, trong mắt lộ ra kinh ngạc, lại nhìn về phía những người bị thương đã được đắp thảo dược, liên tục gật đầu, vui mừng nói: “Tốt, rất tốt, nàng ấy đang ở đâu?”“Nơi đó.” Các tộc nhân đem vị trí Tiêu Sắt chỉ cho Hoa Niên tư tế xem: “Nàng chính là Thần nữ trời cao ban tặng cho chúng ta.”Hoa Niên tư tế nhìn về phía Tiêu Sắt còn đang bận rộn, vui mừng liên tục gật đầu: “Đúng vậy, nàng là Thần nữ trời cao ban tặng cho tộc chúng ta!”Các tộc nhân nghe được lời xác nhận từ Hoa Niên tư tế, tất cả vui sướng che miệng kêu to: “Ngao ô!”Tiêu Sắt ngoái đầu lại nhìn về phía các tộc nhân, nhỏ