"Ngủ đi, đừng nghịch nữa." Bách Tùng nói, cố gắng giữ mình nghiêm túc.
Thanh Lam biết anh đang ngượng vì nụ hôn sự cố kia.
Cô cười thầm trong lòng, ngượng ngùng cũng đáng yêu đấy chứ.
Biểu hiện của Tùng càng làm Lam muốn trêu chọc hơn.
Cô nghiêng đầu, lọn tóc màu vang đỏ rũ trên vai anh, mềm mượt chạm vào da khiến anh ngứa ngáy.
Làn môi chỉ cách vành tai anh một khoảng cách cực ngắn, hơi thở nóng ran phả vào tai Tùng.
"Em là tổ kiểm định đây, để em "thử" xem hàng còn seal không nhé?" Làn môi cô chạm vào vành tai anh, ngang nhiên cắn nhẹ nơi đó một cái.
Sự va chạm đầy quyến rũ như muốn lôi kéo bản tính đàn ông trỗi dậy.
Bách Tùng vẫn quyết tâm không đáp lời cô, anh vẫn tin rằng một lát nữa cô sẽ chán.
Mặt mày anh vẫn một vẻ nghiêm túc, thế nhưng vành tai đỏ bừng bừng đã bán đứng anh.
Hai mắt anh dán chằm chằm vào màn hình, như cổ họng đã khô ran.
Thanh Lam ngay sát bên tai anh, làm sao cô không nhận ra phản ứng của anh được.
Cô nhếch môi đắc chí, làm sao có thể thoát được lưới mỹ nhân.
Nếu k1ch thích được anh, sau một đêm nồng cháy có lẽ tăng lên được 50% cũng nên.
Thanh Lam vẫn giữa nguyên tư thế cũ, làn môi đã trượt xuống cổ anh, bắt đầu những nụ hôn khiêu khích.
Đôi môi mềm mại chạm vào cần cổ nhạy cảm.
Mỗi nơi lướt qua như điện giật tê rần.
Bàn tay nhanh chóng đặt lên bờ ngực vạm vỡ với ý định làm càn.
"Bắt đầu từ đây nhé?" Giọng nói ma mị cùng với hơi nóng phả vào tai Tùng, hàng rào nghiêm túc của anh sụp đổ.
Mặt mũi đỏ lên như cà chua chín tới.
Cảm thấy bản tính đàn ông của mình sắp trỗi dậy thật.
Vội vàng ngăn bàn tay nghịch ngợm trên ngực mình lại.
Giọng anh khô ran, khàn đặc: "Tự trọng một chút đi."
"Tự trọng 24 năm rồi, vì anh mà vô liêm sỉ một lần được không?" Cô nở ra nụ cười quyến rũ, giọng nói nhẹ nhàng như nhuốm tà phép mê hoặc người khác.
"Được thôi."
Tùng đứng bật dậy thoát khỏi vòng tay cô biến mình trở thành người chủ động.
Cổ tay cô bất giác bị anh nắm chặt.
Kéo đi một mạch đến thẳng giường ngủ.
Động tác của anh rất nhanh, ấn Lam ngả xuống.
Bách Tùng chiếm thế thượng phong, anh giữ chặt hai tay cô lại đặt trên đỉnh đầu không để cô phản kháng.
Thanh Lam như mở cờ trong bụng.
Không ngờ sức chịu đựng của anh lại kém đến vậy.
Mới bị cô trêu một chút đã không chịu nổi rồi.
Vậy mà Gia Bảo một hai nói anh là Đường Tăng.
Rõ ràng là nói xạo.
Cô không thiết vùng vẫy, ngược lại còn hất cằm lên.
"Tới luôn đi nào."
"Tới ngay đây." Bách Tùng đáp ngay, tay lân la trên giường tìm kiếm thứ gì đó.
Thanh Lam phấn khởi nhắm chặt mắt lại, đợi chòe một cơn ái tình ập đến.
Nghĩ đến điểm tình ý ngày mai sẽ có sự đột phá.
Cô càng phấn khích hơn.
Sắp được rời khỏi đây rồi, hy sinh một chút cũng không sao.
Bách Tùng cũng đẹp trai ngon lành.
Cô không cảm thấy thiệt thòi chút nào.
Nằm đợi chờ một lúc, cô cảm giác có cái gì đó không đúng.
Hai tay Lam bị thứ gì đó cột lại, cô hoảng hồn mở mắt ra.
Trông thấy Bách Tùng đang dùng khăn tắm trói tay cô lại.
Mặt Thanh Lam bắt đầu tái xanh.
Tên này nhìn bề ngoài thư sinh như thế mà lại chảy trong người dòng máu S à? Đây...! đây là lần đầu tiên của cô đó! Nếu mạnh bạo như vậy thì không ổn lắm đâu.
"Này...!này..." Lam lắp bắp gọi.
"Suỵt!" Tùng đặt tay lên môi ra hiệu cho cô im lặng.
Lam nuốt nước bọt vào trong, phản kháng không thành công.
Vì thể loại tình thú này càng phản kháng càng gây k1ch thích thôi.
Cô nuốt nước bọt vào trong.
Nhắm chặt mắt, quyết hy sinh! Được một lúc cô có cảm giác ngay cả chân mình cũng bị khăn tắm trói lại không cử động được.
Thanh Lam nằm bất động trên giường hai mắt nhắm lại, đợi chờ một cơn cuồng bạo.
Nhưng hơn 10 phút trôi qua vẫn không hề có động tĩnh gì.
Cô mở mắt dậy vừa kịp lúc Bách Tùng ôm laptop ra đến cửa.
"Anh đi đâu vậy?" Cô ngạc nhiên.
"Tôi đi sang phòng bên kia, cô ở đây ngủ cho