Editor: Cửu Vỹ Hồ
"Trường học là ngôi nhà thứ hai của ta, Ngàn Thảo yêu trường học, trường học cũng yêu Ngàn Thảo ~ ..." Ngàn Thảo vừa hát vừa vừa đi vào cổng trường, hiệu trưởng tìm nàng nói có việc, kêu nàng để cho lớp tự học rồi đi lên phòng họp, điều này làm nàng âm thầm sợ hãi ,suy nghĩ liệu có cái âm mưu gì hay không bèn đem dụng cụ phòng thân trong túi nắm chặt.
Ngàn Thảo biểu cảm chết không sờn đẩy cửa bước vào phòng họp lại bị một đám lão sư dàn hàng ngồi bên trong dọa sợ. Có mỹ thuật lão sư Lí Vũ, ngữ văn lão sư Tiểu Vân lại có chủ nhiệm sắc ma cũng có mặt, nàng hoài nghi liệu có phải hiệu trưởng là cái đại BOSS ở phía sau giấu mặt âm thầm thao túng tất cả mọi chuyện hay không a. Mặt khác còn có một đại quân lão sư đeo kính ngồi bên cạnh, bọn hắn đồng loạt dùng ngón giữa đẩy lên cái mắt kính , tư thế này nhìn thế nào cũng thấy có vẻ vô cùng tà ác...
Ngàn Thảo nâng tay chào một đám người trong phòng " A xin chào các đồng nghiệp"..
Toàn thể nhóm lão sư học viện Hợp Tà ngồi đây bộ mặt nghiêm túc không ai đáp lại nàng "..."
"Ngàn Thảo lão sư dạy ở tầng một đi, nên mới đến trễ như vậy" Lí Vũ kéo ra một cái ghế bên cạnh cho Ngàn Thảo, ý bảo nàng ngồi xuống, cũng nhẹ nhàng nói với nàng : "Vốn cuộc họp lần này ta có thể không tham gia, dù sao mỹ thuật cũng không thuộc phạm trù của cuộc thi văn hóa, nhưng có lẽ là bởi vì chiến thắng tại cuộc thi âm nhạc lần trước ảnh hưởng rất lớn đến trường học nên hiệu trưởng mới triệu tập tất cả các lão sư đến đây đi."
"Chẳng lẽ ta là bắt buộc phải tham gia sao?" Ngàn Thảo ngồi xuống, lại phát hiện vị trí của ghế dựa khiến nàng cùng Lí Vũ ngồi thật sát nhau, hai cánh tay còn đặt cùng một chỗ, thời điểm Lí Vũ động khuỷu tay thậm chí có thể chạm vào bộ ngực của nàng, mùa hè quần áo lại còn mỏng mà mát mẻ...
Được rồi, Ngàn Thảo thừa nhận chuyện này cùng bộ ngực lớn của nàng cũng có chút quan hệ, hơn nữa nhìn bộ dạng nói chuyện của Lí Vũ lại hết sức đứng đắn, nàng liền tạm thời không có truy cứu, nhưng làm Ngàn Thảo bực bội là, nàng ý định kéo ghế dựa ra xa chút nhưng kéo thế nào nó cũng không nhúc nhích.
Nguyên lai là bên trái nàng đã có người ngồi xuống, ghế dựa lại chắn không cho nàng di động, hơn nữa cái người kia vừa vặn lại là Tiểu Vân lão sư. Mặc kệ nàng nhúc nhích thế nào, ghế của Tiểu Vân cũng không hề di chuyển, làm cho người ta cảm giác như nàng ta đang cố ý, nhưng trên mặt lại ngoài ý muốn vẫn tươi cười hiền lành.
"Khó có được hôm Ngàn Thảo lão sư đi muộn, cho học sinh tự học nhưng cũng phải cẩn thận an bài, không hổ là người đã giúp trường ta vẻ vang trong cuộc thi âm nhạc nha" Tiểu Vân cười thân thiết đối Ngàn Thảo, thế nhưng trong lời nói lại không dấu vết vừa trách cứ Ngàn Thảo đến muộn , vừa làm bộ xuất đầu lộ diện hộ nàng nhắc nhở khéo hiệu trưởng rằng nàng là có công a, cần phải thăng chức.
Ngàn Thảo biết rõ Tiểu Vân kia đâu có tốt bụng như vậy, nàng ta không lâu trước kia vẫn còn tìm cách hãm hại nàng đâu. Ngàn Thảo trong lòng thầm bất an
Quả nhiên, không đợi Ngàn Thảo hỏi Lí Vũ về nội dung cuộc họp, hiệu trưởng cáo già thâm trầm, dâm tà?.... Nga, cái này còn chưa rõ, dù sao hắn chính là dùng ánh mắt như vậy xem xét nàng.
"Ngàn Thảo lão sư, ngươi có biết, tháng sau sẽ có cuộc đánh giá cấp thành phố, chúng ta là một học viện nghệ thuật, tuy rằng đối với cái cuộc thi văn hóa ảnh hưởng không lớn nhưng cũng không phải là không có. Ngàn Thảo lão sư, chuyện nâng cao thành tích toán học cho các học sinh đành nhờ ngươi vậy, ngươi là ưu tú lão sư chuyển về từ cấp thành phố, mặc kệ dùng cách nào, ta hi vọng một tháng sau ngươi có thể cho ta một cái kết quả khả quan"
Nghe xong hiệu trưởng nói chuyện, lại khẩn thiết nhìn chằm chằm nàng, Ngàn Thảo cảm giác da đầu run lên, để cho nàng cái người từ trung học đến giờ môn toán miễn cưỡng mới gọi là qua dẫn dắt học sinh đề cao thành tích, cái lão hiệu trưởng này không phải là muốn giết nàng đi.
Nhìn Tiểu Vân lão sư đạt được mục đích cười cười, tuy rằng không biết nàng ta đến cùng có cái kế hoạch gì nhưng thật sự là làm Ngàn Thảo bực bội, trong lòng không dấu vết đánh chém: hừ, cái dáng người này của ta, tùy tiện tháo xuống một bên ngực đều có thể đè chết ngươi, nhìn ngươi xem có còn dám lên mặt nữa hay không.
Ngay khi trong lòng Ngàn Thảo đang thầm nghĩ ra 108 loại phương pháp tra tấn Tiểu Vân lão sư, nàng ta thế nhưng lại đi đến chỗ hiệu trưởng nói : "Hiệu trưởng, ta có mội đề nghị, chúng ta có thể tổ chức một lớp học bổ túc từ 8 giờ đến 10 giờ tối, chủ yếu tập trung bổ túc cho các học sinh yếu kém."
Hiệu trưởng bắt đầu trầm tư, giống như cảm thấy cái đề nghị này vô cùng tốt, liền vẫy tay đối với sắc ma chủ nhiệm : "Vậy chúng ta lấy thành tích hai cuộc thi gần đây nhất để tập hợp học sinh đi "
Nháy mắt, Ngàn Thảo có một loại dự cảm bất hảo.
Hiệu trưởng ngẩng đầu lên : "Ngàn Thảo lão sư, căn cứ kết quả các cuộc thi trước, các học sinh kém nhất tựa hồ là môn toán học, lần này đành phải vất cả cho ngươi rồi"
Ngàn Thảo : "..."
Mỹ thuật lão sư Lí Vũ quay sang : "Xem ra Ngàn Thảo lão sư sắp tới sẽ rất bận rộn đây, vậy chuyện lần trước chúng ta nói..."
Ngàn Thảo biết Lí Vũ là đang nói đến chuyện lần trước hắn tìm mình làm người mẫu, hiện tại nàng bị an bài như vậy chỉ sợ sắp tới lại không được yên ổn a. Tâm tình uể oải Ngàn Thảo bước qua Lí Vũ trở về phòng học : "Đều tùy ngươi"
Trở lại trong lớp, Ngàn Thảo vẫn là cảm thấy đau nhức cả đầu, bảo nàng dạy khóa học thêm buổi tối? Nàng lấy cái gì mà dạy a...
Nhớ được tình tiết trong bộ AV có điểm giống với tình hình hiện tại, nữ lão sư vì cổ vũ tinh thần học sinh nghe giảng, liền lấy thân thể chính mình dụ dỗ bọn hắn, hứa hẹn chỉ cần tất cả mọi người đều vượt qua tiêu chuẩn nàng liền tùy ý bọn hắn đùa giỡn, chính là ở trên lớp nàng cũng bị bọn hắn chiếm tiện nghi, hết sờ ngực, liếm liếm da thịt hoặc là không kiềm chế được cùng bọn hắn phát sinh chuyện gì gì đó đều là lấy cớ vì cổ vũ học sinh, Ngàn Thảo lúc ấy còn phi thường châm chọc, làm sao lại có cái tình tiết hoang đường như vậy.
Ngàn Thảo tâm tình đang bức bối, lại lúc này nhìn thấy mấy học sinh trên lớp gây sự càng làm nàng thêm bực mình, Aiz, đúng là xúc động là ma quỷ a. Nàng đi đến trước mặt một nam sinh đang cầm laptop chơi trò chơi dùng quyển sách hướng bàn phím của hắn đập một cái. "Không được đánh nó! Nó chọc ngươi cái gì mà ngươi mỗi ngày đánh nó"
Đám nam sinh ngẩn ra sửng sốt.
Nàng lại đi đến trước mặt một nữ sinh đang đọc một cuốn tiểu thuyết, nàng cẩm cuốn tiểu thuyết trên tay nhìn lướt qua đề mục : " Khó quên nhất là tình đầu? Tốt, cái tên này rất có chiều sâu, tiếp tục đọc đi"
Đám nữ sinh sửng sốt +1
Ngay sau đó Ngàn Thảo lại bắt được hai học sinh đang truyền giấy qua lại cho nhau "Các ngươi có biết hành vi này lãng phí bao