Hai cô gái cùng có chung điểm là yêu Đinh Thiên Ân, mặc kệ bao nhiêu biến cố xảy ra vẫn một lòng như một, chung thủy mà yêu anh.
Chốc sau mọi người đều đã có mặt tại bàn ăn, Đinh Thiên Ân lên tiếng nói đầu tiên: "Ba mẹ, nội trong tuần này con sẽ tổ chức hôn lễ."
Ba Đinh chau mày có chút ngạc nhiên: "Nhanh vậy sao? Ba sợ người ta chuẩn bị không kịp."
"Ba đừng lo về việc này, con vốn sắp xếp hết rồi.
Cuối tuần này là ngày đẹp tháng tốt đó ba ạ."
"Vậy thì được, dù sao ba cũng muốn để Yết Hỷ có được một danh phận, như vậy mới tốt với con bé."
Thái Phương Lam đang ăn nghe những lời này liền cảm thấy nuốt không trôi, đến cả khi đôi đũa trong tay cũng bị cô ta riết chặt đến nỗi có thể bẻ gãy làm đôi.
Thấy vậy Đinh Thiên Ân mới vỗ vai ả khiến ả giật mình, mắt mở to trao tráo: "Hả?"
"Sao em không ăn đi, hay là nghe đến chuyện kết hôn nên vui không ăn nổi!"
Vừa nói Đinh Thiên Ân vừa cười, căn bản không để lộ ra bất cứ việc gì làm Thái Phương Lam nghi ngờ.
Đinh Mẫn Nhu ngồi đối diện quả thực không nhìn nổi cảnh tượng tình chàng ý thiếp này nữa, thoạt sau liền đứng bật dậy: "Con ăn no rồi, con lên phòng học bài đây ạ."
"Ơ...!mới ăn có bao nhiêu đâu mà no con?"
"Nãy giờ mẹ không để ý đó chứ, con ăn nhiều lắm rồi!"
Mẹ Đinh thấy Đinh Mẫn Nhu kiên định như vậy cũng không muốn ép, nên đành để Đinh Mẫn Nhu lên phòng học bài như lời mà cô ta nói.
Mẹ Đinh lúc này chuyển đối tượng sang cô, hỏi: "Ba của con khỏe hơn chút nào chưa Yết Hỷ?"
Thái Phương Lam đột nhiên ngây ngẩn ra, tựa như không biết gì.
Khoảng thời gian vừa qua cô ta chỉ bảo Lãm Luân Trì theo dõi nhất cử nhất động của gia đình ăn, căn bản không để tâm đ ến gia đình cô.
Bây giờ thì hay rồi, bị mẹ của anh hỏi liền không biết trả lời thế nào.
Đinh Thiên Ân thấy được sự e dè trong mắt của cô ta, bản thân anh cũng sợ Thái Phương Lam bị bại lộ thân phận giả mạo của mình, như vậy sẽ làm hỏng kế hoạch của cô.
Vậy nên nhanh trí nói đỡ cho Thái Phương Lam: "Ba của Yết Hỷ cũng ổn hơn rồi đó mẹ, tay có thể cử động nhưng chỉ có nói chuyện là vẫn còn bập bẹ chưa rõ câu."
Mẹ Đinh nghe xong ngoài thở dài cũng không biết nói gì thêm.
Từng tuổi này rồi còn trở nên như người phế, bản thân bà còn không chịu được huống hồ là ông ấy.
Thời gian trôi qua khá nhanh, mới đó mà đã đến ngày đại hôn của Lữ Thiết Nhan và Đinh Thiên Ân.
Tất cả khách mời đều đến từ mọi miền đất nước, phải nói là buổi hôn lễ ngày hôm nay là lớn nhất từ trước đến giờ.
Cô và anh đều là dân làm ăn cho nên việc ngoại giao rộng cũng là điều đương nhiên.
Chưa kể, góp mặt còn có những nhân vật lớn làm trong nhà nước, quan chức, đối tác lớn, bạn bè, đều có mặt.
Nhưng người không được mời cũng đến chung vui.
Buổi tiệc được tổ chức ở nhà riêng của anh, bởi vì khuôn viên vô cùng rộng nên thoải mái để đãi khách.
Từ bên ngoài cổng đi vào là hai hàng hoa tươi được bày trí vô cùng tinh xảo, dưới chân lót một tấm thảm màu đỏ trải dài đến tận cửa lớn ở sảnh lớn.
Buổi lễ xuất hiện rất nhiều vệ sĩ canh gác, bảo toàn sự an toàn cho mọi người đến đây.
Tiếng nhạc du dương vang lên bên tai, khách mời đến đây ai cũng lộng lẫy, xinh đẹp, trên tay họ là tấm thiệp mời được in và thiết kế riêng biệt so với những tấm thiệp khác.
Chú rể Đinh Thiên Ân hiện đang tất bật chào hỏi mọi người, trong đó còn có Diệp Phi và Mạc Thái Huy phụ giúp anh sắp xếp.
Lúc này ở trong căn cô cô dâu, Bội Châu Anh nhìn ngắm cô dâu trong gương, đây chính là Lữ Thiết Nhan, vui miệng khen: "Cậu thật đẹp làm sao, nhìn mãi không thấy chán luôn ấy!"
"Tất cả đều phải nhờ vào chiếc váy cưới của cậu nên mình mới xinh đẹp như vậy."
Chiếc váy cưới này Bội Châu Anh đã phác thảo và hoàn thành nó trong một tháng.
Ban đầu chỉ là vô thức nghĩ ra ý tưởng rồi may thật không ngờ tháng sau nghe tin bạn thân xuất giá cho nên liền tặng cô chiếc váy có một không hai này.
Chiếc váy trắng thuần khiết, điểm nhấn là những hạt cườm được đính ở ngực và tay, toát lên cảm giác quý phái cho cô dâu.
Điểm cộng nữa chính là khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm một cách tinh xảo.
"Cậu sắp thành vợ người ta rồi, sau này làm sao đi bar với mình nữa đây?"
Bội Châu Anh buộc miệng than thở.
"Cậu yên tâm, đến khi mình và Thiên Ân lấy nhau, mình sát nhập Đinh thị và Song thị lại thành một, sau đó có rất nhiều thời