CHƯƠNG 1
“Mẹ, Yên Yên đói quá.
”
Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói.
Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng.
Cô xuyên không thật rồi.
Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ.
Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói.
“Mẹ ơi, Bình Bình không đói.
” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng.
Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa.
Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương mặt nhỏ đen gầy lập tức tràn đầy xấu hổ.
Nhìn hai bánh bao nhỏ gầy trơ xương, trong lòng Lưu Ly không dễ chịu gì.
Một cặp song sinh long phụng như vậy, ở nhà ai mà không được yêu thương chiều chuộng lớn lên chứ? Nhưng bọn chúng đến một bữa cơm no cũng không có.
Hiện giờ mình đã thành mẹ của chúng, cũng không thể mặc kệ sống chết của hai đứa nhỏ.
Nghĩ như vậy, Lưu Ly nở một nụ