Hai cái bánh không có trứng gà là của cô.
Có điều sau khi làm xong, Lưu Ly không có lập tức dập lửa, mà từ trong không gian vặt một quả ớt, cộng thêm một ít rau mùi và tỏi phối thêm một ít xì dầu gì đó, rưới dầu sôi, làm xong nước chấm.
Lại xào một ít cà rốt với cần tây, rau diếp, bắp cải thái nhỏ.
Đợi khi hai đứa trẻ ăn xong một chiếc bánh đi vào thì thấy mẹ chấm bánh vào nước chấm, sau đó quấn với rau cắt nhỏ, cuộn lại.
Thấy mẹ làm như vậy, chúng vừa cảm thấy mới mẻ lại càng muốn ăn.
Bình Bình Yên Yên giống như hai chú mèo tham ăn nhìn chiếc bánh trong tay mẹ, trong ánh mắt dường như viết mấy chữ ‘muốn ăn, rất muốn ăn’.
Lưu Ly nhìn thì buồn cười, bèn đưa chiếc bánh đã cuộn xong cho Bình Bình, lại nhanh chóng cuộn một cái cho Yên Yên.
Yên Yên thích ăn nhất, sau khi cầm lấy bánh thì cắn một miếng
Vị giòn của bánh còn có vị tươi ngon của rau, và dư vị của trứng hành, cắn một miếng, đôi mắt nhỏ của Yên Yên lập tức sáng lên.
“Tuyệt vời… rất… rất… rất ngon.
”
Yên Yên vừa nhét bánh vào trong miệng, vừa nói chuyện, giống như một con chuột hamster nhỏ, cực kỳ đáng yêu.
Nhìn bộ dạng này của Yên Yên, Lưu Ly có lý do tin, nếu không phải Yên Yên còn ít tuổi, không biết quá nhiều từ ngữ, đoán chắc không chỉ là hai chữ ‘rất ngon’ để hình dung.
Bình Bình đang ở một bên vừa ăn vừa gật đầu, chứng minh muội muội nói đúng.
Đồ mẹ nấu, thật sự quá ngon.
Thấy hai đứa trẻ ăn ngon, Lưu Ly cũng rất thỏa mãn.
Lấy một chiếc bánh trứng cắn một miếng, Lưu Ly cảm thấy cũng không tệ, bánh vẫn có vị đó, ăn thì trong miệng lưu được hương lại rất dai, nhưng