Tô Tử Mạch nhanh chóng tiến vào trạng thái, cả người hết sức chăm chú trong chuyện chế thuốc.
Nhưng mà người của Thần Nông Đường không hề xem Tô Tử Mạch là cái thá gì mà cùng cười rộ lên.
“Nữ đệ tử của điện Thần Dược thực sự quá hài hước, chỉ còn lại có một nửa thời gian mà vẫn đến rước nhục vào thân, tôi thấy đến cả đan dược hoàn chỉnh nàng ta cũng không luyện ra được đâu.”
“Thế mà còn dám chọn dược liệu luyện chế đan dược siêu cấp, không phải ai cũng có thể luyện chế đan dược siêu cấp được.
Không lẽ nàng ta nghĩ mình có thể so sánh với Đào sư huynh của chúng ta sao?”
Tô Tử Mạch không hề nghe được lời của mấy người bên ngoài, bởi vì tất cả lực chú ý của nàng đều tập trung ở chuyện luyện thuốc.
Dưới sự trợ giúp của Dạ Ly Thần, Tô Tử Mạch vất vả lắm mới tấn cấp thành luyện dược sư siêu cấp, hiện tại chính là thời điểm mà nàng tiến vào trạng thái tốt nhất, Tô Tử Mạch tin rằng trong vòng nửa canh giờ, cô có thể luyện chế đan dược thành công.
Mà lúc này, ở phía sau đoàn người có một bóng người chậm rãi đi tới, người này chính là Dạ Ly Thần.
Vừa rồi, Dạ Ly Thần rơi vào hôn mê thì Tô Tử Mạch chăm sóc ở bên cạnh, cũng may Dạ Ly Thần tỉnh lại kịp lúc, nói cho Tô Tử Mạch rằng hắn chỉ tiêu hao linh lực quá độ, chỉ cần nghỉ ngơi một hồi là ổn.
Lúc ấy Tô Tử Mạch mới yên tâm chạy đến tham gia tỷ thí, bây giờ Dạ Ly Thần cũng qua đây xem, muốn cổ vũ Tô Tử Mạch.
Nghe được lời châm chọc, khiêu khích Tô Tử Mạch của những kẻ Thần Nông Đường, sắc mặt của Dạ Ly Thần không khỏi trở nên xấu xí.
Sao nữ nhân của hắn có thể bị những người này tùy tiện sỉ nhục? Mặc dù hiện tại Dạ Ly Thần tiêu hao linh lực quá độ, nhưng muốn đối phó những đệ tử của Thần Nông Đương thì vẫn dư sức.
Chỉ thấy Dạ Ly Thần nhẹ nhàng giơ ống tay áo lên, một cơn gió mạnh đột nhiên nổi lên cuồn cuộn một cách vô lý.
Những đệ tử của Thần Nông Đường còn đang nói năng thô lỗ với Tô Tử Mạch bỗng chốc bị thổi ngã trái nghiêng phải, có người đứng không vững thì ngã trên mặt đất, còn tu vi không đủ thì bị thổi bay ra ngoài.
Cơn gió này tới nhanh mà đi cũng nhanh, ngay cả Dược Chân Nhân cùng Đường chủ của Thần Nông Đường cũng không nhịn được mà nhíu mày.
Hai người bọn họ có tu vi cao nhất nên tất nhiên là biết cơn gió này kỳ quái, nhưng mà hai người cũng không biết cơn gió này đến từ đâu, chỉ biết đến đây thôi.
Dù vậy, đệ tử của Thần Nông Đường lại yên phận không ít, không ai còn dám nói Tô Tử Mạch nữa.
Lúc này, một mùi thơm nồng nặc đột nhiên lan ra từ giữa sân, kèm theo ánh sáng xanh lục.
Đào Vận lấy thuốc được chế trong lò ra rồi cho vào bình.
Đường chủ của Thần Nông Đường thấy vậy thì không khỏi gật đầu liên tục, dựa theo ánh sáng xanh lục mà bọn họ mới xem, Đào Vận đã luyện chế đan dược siêu cấp thành công, hơn nữa chất lượng của thuốc này không thấp, chính là đan dược siêu cấp tứ phẩm.
Trong khi Đào Vận chế thuốc thành công thì Bạch Lạc cũng luyện chế xong.
Nhưng mà ánh sáng phát ra từ lò của Bạch Lạc là màu tím, chứng tỏ đan dược được luyện chế là thất phẩm.
Đáng tiếc, đây là đan dược cao cấp thất phẩm, vẫn còn kém đan dược siêu cấp tứ phẩm của Đào Vận, hiển nhiên đã bại bởi Đào Vận.
Dược Chân Nhân thấy vậy thì lắc đầu, mặc dù hết thảy đều ở trong dự tính của ông ta, nhưng khi thấy một màn như thế thì ông ta vẫn vô cùng mất mác.
Lần này Thần Nông Đường thắng lợi, Đường chủ của Thần Nông Đường sẽ diễu võ dương oai trước mặt ông ta.
Nghĩ đến đây, Dược Chân Nhân cảm thấy đau đầu không thôi.
Nhưng mà không ai chú ý đến Tô Tử Mạch vẫn còn luyện dược, cách thời gian kết thúc chỉ còn một nén nhang.
Đường chủ của Thần Nông Đường đứng lên chuẩn bị tuyên bố Đào Vận thắng cuộc thì Dược Chân Nhân mở miệng nói: “Đợi đã! Không phải trận tỷ thí này còn một