“Ngươi chẳng qua là may mắn thắng được một trận, có gì phải đắc ý, có bản lĩnh thì ngươi giành lấy hạng nhất về đi.”
Đối với chiến thắng của Tô Tử Mạch, Tô Vô Sương tỏ vẻ rất là không phục, Tô Thái Vân cũng phụ họa theo: “Đại tỷ nói không sai, ngươi thắng thế nào, chẳng lẽ trong lòng ngươi không biết sao? Không lẽ ngươi tưởng mình đánh lén đắc thủ, thì thật sự là đối thủ của Âu Dương thiếu gia sao? Đúng là không biết xấu hổ.”
Tô Vô Sương và Tô Thái Vân vừa dẫn đầu, những người còn lại cũng bắt đầu không ngừng châm biếm Tô Tử Mạch.
Tô Tử Mạch đã sớm miễn dịch với điều này.
Đám người Tô gia trừ việc biết không ngừng liên mồm công kích bằng lời nói đối với mình ra, căn bản là không được tích sự gì.
Đợi đến khi những người này nói mệt rồi, Tô Tử Mạch mới chậm rãi lên tiếng: “Bổn tiểu thư chỉ hỏi các ngươi một câu, nếu như bổn tiểu thư thật sự lấy được hạng nhất của cuộc thi gia tộc lần này, các ngươi sẽ thế nào?”
Tô Tử Mạch vừa nói ra lời này, mọi người mới vừa rồi còn nói vô cùng hùng hổ lập tức im lặng, qua một hồi lâu Tô Tử Sương mới mở miệng nói: “Hừ, nếu như ngươi thật sự lấy được hạng nhất, bổn tiểu thư sẽ quỳ gối dập đầu với ngươi.
Còn ngươi thua thì sao?”
“Được, nếu như bổn tiểu thư thua, thì cũng sẽ dập đầu nhận sai với ngươi.
Còn các ngươi thì sao, đều giống nàng ta sao?”
Sau khi Tô Vô Sương đưa ra lời hứa, Tô Tử Mạch lại nhìn qua những người khác.
Lúc này, Tô Vô Sương nói với những người khác: “Các ngươi đừng để bị nàng ta dọa, nàng ta hoàn toàn không thể thắng được hạng nhất cuộc thi gia tộc.
Lần đánh cược này chúng ta thắng chắc rồi.
Đến lúc đó sẽ bảo nàng ta dập đầu với từng người chúng ta, chẳng lẽ không hay sao?”
Dưới sự giật dây của Tô Vô Sương, Tô Thái Vân và những người khác rất nhanh cũng đều lên tiếng, cũng đánh cược giống vậy.
“Ta sẽ đợi các ngươi dập đầu với bổn tiểu thư.”
Tô Tử Mạch liếc nhìn mọi người một vòng, sau đó bước nhanh về phía Phượng Dao cách đó không xa.
“Tử Mạch muội muội, không phải hôm nay muội phải đi tham gia cuộc thi gia tộc sao, kết quả cuộc thi thế nào?”
Đối diện với câu hỏi của Phượng Dao, Tô Tử Mạch cười nói: “Đương nhiên là muội thắng, chẳng qua là vẫn còn hai trận thi đấu phải đợi đến ngày mai tiến hành, đến lúc đó, kết quả cuối cùng tự nhiên sẽ được công bố.”
Nhìn bộ dáng Tô Tử Mạch thản nhiên như vậy, Phượng Dao có chút kinh ngạc nói: “Tử Mạch muội muội, tỷ nghe nói tu vi của các đệ tử trẻ tuổi của các gia tộc lớn đều không thấp.
Nghe nói Cố Vân Thanh của Cố gia cũng đã là linh tôn rồi.
Muội thật sự không sao chứ?”
Tô Tử Mạch vừa nghe thấy lời này thì không khỏi có chút kinh ngạc.
Phượng Dao cũng không có đến hiện trường xem đấu, thế mà đã biết chuyện Cố Vân Thanh là linh tôn.
Xem ra tin tức của Phượng Dao nhanh nhạy thật đấy.
Chẳng qua Tô Tử Mạch vẫn gật đầu nói: “Tỷ nói không sai.
Cố Vân Thanh đó quả thật đã là linh tôn rồi.
Chẳng qua cho dù như vậy, hắn ta cũng không phải là đối thủ của muội, tỷ cứ đợi đấy thắng tiền là được.”
Cho dù Phượng Dao đã quen Tô Tử Mạch được một khoảng thời gian, cũng xem như hiểu được mấy phần tính cách của Tô Tử Mạch.
Nhưng sau khi nghe thấy lời Tô Tử Mạch đã nói, Phượng Dao vẫn bị sự tự tin mà Tô Tử Mạch thể hiện ra cuốn hút.
Nàng ấy mỉm cười, nói với Tô Tử Mạch: “Tử Mạch muội muội, tỷ thật sự bội phục sự tự tin của muội.
Vậy hôm nay tỷ tỷ sẽ làm chủ mời muội ăn một bữa ngon, như vậy thì ngày mai muội mới có sức lực để phát huy tốt hơn.”
Phượng Dao vừa nói, vừa kéo Tô Tử Mạch vào một tửu lâu.
Tô Tử Mạch không thể từ chối lời mời nhiệt tình, chỉ có thể cùng Phượng Dao tìm một gian phòng.
Nhưng hai người vừa mới ngồi xuống, còn chưa kịp gọi món, cửa phòng đột nhiên bị người đạp mở: “Mắt hai người mù rồi hả? Phòng này chính là phòng của đại hoàng tử bọn ta, các ngươi mau cút đi!”
Tô Tử Mạch và Phượng Dao vừa nghe thấy lời này thì sắc mặt đều trở nên khó coi, Phượng Dao là người mời nên càng không phục nói: “Thối lắm! Chẳng lẽ trên cửa phòng này có viết tên của đại hoàng tử hả? Chẳng lẽ là đại hoàng tử thì có thể ỷ thế hiếp người sao?”
Thấy Phượng Dao còn dám cãi lại, đối