Vừa dứt lời tên mặc áo choàng đen đã lao thẳng về phía Tô Tử Mạch, thái độ vừa rồi của Tô Tử Mạch thực sự đã chọc giận hắn ta, bây giờ hắn ta không những muốn lấy lại Bách Sinh Thảo mà còn muốn giết chết Tô Tử Mạch để giải tỏa thù hận trong lòng.
Mặc dù Tô Tử Mạch nói năng rất hung dữ nhưng trong lòng luôn cảnh giác cao độ, lúc tên mặc áo choàng đen di chuyển nàng đã sẵn sàng phòng bị.
Tô Tử Mạch biết rõ tu vi của tên mặc áo choàng đen cao hơn nàng, nếu như liều lĩnh đánh với hắn ta thì quả thực không phải là một quyết định sáng suốt.
Nhưng nếu như Tô Tử Mạch bỏ chạy thì cũng không chắc có thể thoát khỏi sự truy đuổi của tên mặc áo choàng đen đến lúc đó ngược lại sẽ bỏ lỡ thời điểm quan trọng và rơi vào thế bất lợi.
Tô Tử Mạch đột nhiên nghĩ đến Thương Hải Châu, dựa theo kinh nghiệm trong quá khứ sau mỗi lần tu vi của nàng được nâng cao thì những thứ mà Thương Hải Châu có thể triệu hồi sẽ ngày càng mạnh hơn.
Khi còn là linh thánh nàng đã có thể triệu hồi tiên nhân ra để chiến đấu thay cho mình, bây giờ nàng đã là linh vương, chắc chắn thứ mà Thương Hải Châu có thể triệu hồi sẽ mạnh hơn nhiều.
Chỉ cần có thể tạm thời ngăn cản tên mặc áo choàng đen này thì nàng có thể nhân cơ hội lẩn trốn.
Vừa nảy ra ý nghĩ này thì Thương Hải Châu đã từ từ xuất hiện trong ý thức của Tô Tử Mạch, cùng lúc đó một tia sáng xanh lam nổi lên trên bề mặt Thương Hải Châu.
Lúc này tên mặc áo choàng đen đã tiến gần Tô Tử Mạch trong gang tấc, thấy lúc này Tô Tử Mạch đứng im ở đó không động đậy, hắn ta lập tức nhếch miệng nở một nụ cười hung dữ.
Nữ nhân này chắc chắn là sự đến phát ngốc luôn rồi, lát nữa nhất định phải từ từ hành hạ nàng để nàng chết dần chết mòn trong nỗi đau đớn vô tận.
Nghĩ vậy, tên mặc áo choàng đen cuối cùng cũng tung đòn về phía mặt Tô Tử Mạch, nhưng đúng vào lúc này hắn ta đột nhiên cảm thấy có một tia sáng màu vàng lóe lên trước mắt, trước ánh sáng chói mắt tên mặc áo choàng đen không chịu được phải nhắm chặt hai mắt.
Đối mặt với sự thay đổi đột ngột như vậy khuôn mặt tên mặc áo choàng đen biến sắc, lúc này hắn ta không dám mạo hiểm ra tay với Tô Tử Mạch lần nữa nên chỉ đành tạm thời từ bỏ việc tấn công Tô Tử Mạch.
Sau khi ánh sáng vàng biến mất, tên mặc áo choàng đen mới nhìn thấy rõ trước mặt Tô Tử Mạch đột nhiên xuất hiện một nam nhân trung niên đầu đội mũ vàng mặc áo choàng màu vàng, khuôn mặt uy nghiêm.
Lúc này hắn ta trừng mắt nhìn, tên mặc áo choàng đen bị trừng mắt như vậy thấy chấn động, cảm giác sợ hãi trào dâng trong lòng.
Lúc này Tô Tử Mạch cũng tò mò nhìn về phía tên mặc áo choàng vàng, thấy hắn ta đột nhiên cúi đầu trước mặt Tô Tử Mạch nói: “Ta là Tiên Đế, không biết chủ nhân triệu hồi ta là có gì phân phó.
”
Vừa rồi tên Tiên Đế này mang dáng vẻ cao cao tại thượng, độc tôn nhưng không ngờ khi vừa quay đầu lại nhìn Tô Tử Mạch thì thái độ của hắn ta lại cung kính giống như một con chó vậy.
Lúc này Tô Tử Mạch mới hoàn hồn, nàng không ngờ sau khi nàng thăng cấp lên linh vương Thương Hải Châu lại trực tiếp triệu hồi Tiên Đế.
Tu vi của tiên nhân trước đây vốn đã mạnh hơn tu vi của Tô Tử Mạch rất nhiều, vậy chẳng phải Tiên Đế lại còn mạnh hơn sao?
Nghĩ vậy Tô Tử Mạch tràn trề mong đợi, nàng lớn giọng hét lên với Tiên Đế: “Tên mặc áo choàng đen này muốn giết ta, ngươi nhanh chóng giết hắn cho ta.
”
Tô Tử Mạch vừa hạ lệnh Tiên Đế lập tức quay người nhìn về phía tên mặc áo choàng đen, đôi mắt hắn ta tràn đầy sát khí.
Tên mặc áo choàng đen thấy vậy trong lòng hắn ta thấp thỏm không yên, không ngờ Tô Tử Mạch còn có một trợ thủ đắc lực như vậy, dựa vào khí thế lúc tên đó xuất hiện thì chỉ e là hắn ta không phải là đối thủ của hắn ta.
Tên mặc áo choàng đen lập tức nảy sinh ý định rút lui, nhưng nếu bảo hắn ta rời đi như vậy còn Bách Sinh Thảo đã rơi vào tay Tô Tử Mạch, lần này hắn ta theo lệnh của Nhị Vương gia đem Bách Sinh Thảo trở về.
Nếu như không thể đem Bách Sinh Thảo trở về chỉ sợ không có cách nào giao phó với Nhị Vương gia, đến lúc đó nếu như Nhị Vương gia trách tội xuống thì hắn ta không gánh nổi.
Nghĩ vậy tên mặc áo choàng đen