Nhưng đột nhiên Tô Tử Mạch lại cười rồi nói: "Thật là không mất chút công sức nào mà vẫn tìm được mục tiêu, ngươi và bọn họ rời đi trước, bổn tông chủ lấy được pho tượng rồi sẽ ra sau.
"
Vừa dứt lời, Tô Tử Mạch lập tức nghịch ngợm, chủ động tiến về phía con trâu đen đang điên cuồng lao tới kia.
Mạnh Lương thấy Tô Tử Mạch làm vậy thì vô cùng sốt ruột, hắn ta trông thấy những người khác đều đã rời khỏi đây thông qua pháp trận, đoạn hắn ta do dự một khắc rồi cắn chặt răng chạy về phía Tô Tử Mạch.
Giờ Tô Tử Mạch đã là tông chủ của Ngự Thú Tông, hắn ta thân là đệ tử môn phái, làm sao có thể giương mắt đứng nhìn tông chủ của mình lâm vào nguy hiểm, còn mình thì lo tìm đường sống cơ chứ?
Lúc Mạnh Lương quay người lại thì người ở những môn phái khác đều đã bỏ chạy gần hết, bên trong bí cảnh giờ chỉ còn lại hai người Tô Tử Mạch và Mạnh Lương.
Sau khi Tô Tử Mạch tiến lại gần con trâu đen, nàng nhảy vọt lên trên đầu con trâu, lúc này nàng chỉ chú ý đến mỗi pho tượng đang treo ở chỗ sừng trâu kia mà thôi.
Lúc này con trâu đen cũng phát hiện ra sự tồn tại của Tô Tử Mạch, nó thấy những người khác đều hoảng loạn bỏ chạy khi thấy mình, duy chỉ có Tô Tử Mạch là không chạy, thậm chí nàng còn cả gan nhảy lên đầu nó.
Điều này khiến nó vô cùng tức giận, dường như tôn nghiêm của nó bị nàng coi chẳng ra cái thá gì, lỗ mũi nó không ngừng thở ra phì phò, sau đó nó cúi đầu xuống dùng cặp sừng của mình định húc vào Tô Tử Mạch.
Sừng của con trâu đen này sắc hơn rất nhiều so với trâu thường, lúc này chúng giống như hai lưỡi dao sắc bén đang phi thẳng về phía Tô Tử Mạch, cho dù chạm nhẹ vào chỉ e cũng sẽ khiến đối phương đứt thành tám mảnh.
Tô Tử Mạch thấy vậy cũng chỉ cười một cách tà mị, nàng đang lơ lửng giữa không trung nhưng lại có thể đổi hướng khác, dễ dàng tránh được cú húc của con trâu đen kia, đồng thời nàng cũng không hề trì hoãn mà nhảy phắt lên đầu con trâu.
Mặc dù cơ thể của con trâu đen này cực kỳ to lớn nhưng lại không được linh hoạt lắm, nó nhìn thấy Tô Tử Mạch đang đứng chễm chệ trên đầu mình, đôi mắt nó đỏ lên rồi không ngừng lắc đầu.
Nếu người không biết nhìn thấy cảnh này, không khéo còn tưởng nhầm rằng con trâu đen này đang nhảy múa mất.
Cơ thể Tô Tử Mạch cũng không ngừng lắc lư theo mỗi cái lắc đầu điên cuồng của con trâu đen, cũng may nàng vừa khom người xuống đã nắm chặt được lông mao của nó, cho dù con trâu có chuyển động mạnh cỡ nào thì chân nàng vẫn vững vàng tựa núi Thái Sơn.
Mạnh Lương đứng cách đó không xa nhìn thấy hết cảnh tượng này, vốn hắn ta còn lo lắng Tô Tử Mạch sẽ gặp nguy hiểm, nhưng giờ xem ra hắn ta đã lo thừa rồi.
Tô Tử Mạch không những không bị con trâu đen kia đả thương, ngược lại nàng còn biến nó thành thứ đồ chơi, chọc tới chọc lui.
Nhưng Tô Tử Mạch cũng không lãng phí thời gian, dù sao nàng tới đây không phải để đấu ngưu chơi bời gì, mục đích cuối cùng của nàng vẫn là pho tượng được treo trên cái sừng trâu kia.
Có điều bây giờ con trâu đen này vẫn đang trong cơn thịnh nộ, không ngừng nhảy lên cuồng loạn, mặc dù nàng có thể đứng vững trên đầu nó nhưng vẫn không có cách nào lấy pho tượng kia xuống được.
Tô Tử Mạch chẳng còn cách nào khác đành phải kiên nhẫn chờ đợi, đợi tới khi nào con trâu đen này nhảy mệt thì chắc sẽ dừng lại thôi, nhưng mà Tô Tử Mạch đợi suốt một tiếng đồng hồ mà con trâu này vẫn không có ý định đứng yên.
"Gừ!"
Đúng lúc Tô Tử Mạch mất hết kiên nhẫn thì đột nhiên con trâu đen này rống lên một tiếng, sau đó nó lập tức lao về phía Mạnh Lương.
Tốt xấu gì thì con trâu đen này cũng là linh thú cao cấp, cũng có trí khôn nhất định, vừa nãy trong lúc tức giận nó chỉ toàn nghĩ đến việc hất Tô Tử Mạch từ trên đỉnh đầu mình xuống.
Cơ mà nó quay cuồng nửa này cũng chẳng có tác dụng gì, con trâu đen cũng biết nếu nó cứ tiếp tục thế này thì chẳng có kết quả gì, đến lúc đó còn chưa hất được cái người đáng ghét trên đầu mình xuống thì nó đã ngã sụp xuống vì mệt mất rồi.
Thế là con trâu đen mới chuyển sự chú ý sang Mạnh Lương, theo phán đoán của con trâu thì chắc là Mạnh Lương cùng một bọn với Tô Tử Mạch, nếu đã không thể giải quyết được chướng ngại vật trên đầu mình thì chi bằng giết chết người kia trước cho