Tô Tử Mạch vừa nghe xong chợt cau mày nói: "Con nói nữ nhân khi nãy vẫn luôn đứng sau lưng Dạ Đông Thần sao?"
"Đúng vậy, nữ nhân đó tên là Lạc Anh, mẫu thân người không thể để nàng ta cướp phụ thân đi được!"
Tô Tử Mạch nghe xong bèn gật gù, tình cảm của nàng đối với Dạ Ly Thần vốn vẫn còn chưa chắc chắn lắm, nhưng vừa nghe nói Lạc Anh đó muốn cướp nam nhân với mình, Tô Tử Mạch lập tức hạ quyết tâm.
Có thể nàng không cần Dạ Ly Thần, nhưng chắc chắn không đến lượt nữ nhân khác động vào.
Vào lúc Tô Tử Mạch đang âm thầm suy nghĩ, Dạ Đông Thần và Lạc Anh cũng đã chuẩn bị xong kế hoạch mới để đối phó với Tô Tử Mạch.
Sáng sớm ngày hôm sau Tô Tử Mạch đợi mặt trời lên cao mới đưa Bảo Bảo ra khỏi phòng, hai người đã lâu không gặp nên có nhiều chuyện nói mãi không hết, tối qua vẫn nói chuyện suốt đến tối muộn mới ngủ, lúc này vừa mở cửa phòng ra Tô Tử Mạch đã nhìn thấy A Mông.
"Thần tôn phu nhân, người trở về thật đúng lúc, nếu thần tôn đại nhân biết người trở về chắc chắn sẽ rất vui.
"
A Mông thấy Tô Tử Mạch rất niềm nở gọi mình một tiếng phu nhân, A Mông là quản gia của Dạ Ly Thần nên cũng hiểu rõ chuyện giữa Tô Tử Mạch và Dạ Ly Thần hơn những người khác nhiều.
Tấm lòng của Dạ Ly Thần đối với Tô Tử Mạch thế nào A Mông cũng thấy hết, vì vậy hắn ta rất cung kính Tô Tử Mạch.
Tô Tử Mạch nghe thấy A Mông liên tục gọi mình là phu nhân, nàng không nhịn được cảm thấy hơi khó chịu, nhưng vừa nghĩ đến Lạc Anh vẫn đang nhìn chằm chằm Dạ Ly Thần như hổ đói, Tô Tử Mạch dứt khoát gật đầu đáp: "A Mông đã lâu không gặp, ta cũng vừa mới đến điện Lăng Vân, vẫn chưa quen thuộc hoàn cảnh xung quanh nơi này lắm, trước khi Dạ Ly Thần trở về, ta phải làm phiền ngươi chiếu cố nhiều hơn rồi.
"
Tô Tử Mạch và A Mông cũng là lần đầu gặp mặt, biết A Mông là người thân cận của Dạ Ly Thần, nàng cũng tỏ vẻ vô cùng khách sáo với A Mông.
A Mông đang định giới thiệu tình hình điện Lăng Vân cho Tô Tử Mạch, bỗng nhiên một loạt tiếng bước chân dồn dập vang lên, Dạ Đông Thần lại dẫn theo Lạc Anh xuất hiện trước mặt Tô Tử Mạch.
"Tô cô nương tối qua nghỉ ngơi có tốt không? Lão phu đặc biệt qua đây để thăm hỏi ngươi và Bảo Bảo đó!"
Dạ Đông Thần vừa nhìn thấy Tô Tử Mạch bèn mỉm cười chào hỏi, Tô Tử Mạch thấy Dạ Đông Thần nhiệt tình như thế trong lòng lại đề cao cảnh giác hơn.
Đêm hôm qua Bảo Bảo đã kể chi tiết mọi chuyện cho nàng nghe, Tô Tử Mạch bây giờ cũng biết Dạ Đông Thần không phải là người tốt, đừng nói là thái độ đối với nàng và Bảo Bảo không tốt, ngay cả thái độ đối với đứa cháu ruột là Dạ Ly Thần ông ta dường như cũng có suy nghĩ xấu xa khác.
Đối mặt với loại người nham hiểm này đương nhiên Tô Tử Mạch sẽ có đề phòng, chỉ thấy Tô Tử Mạch cũng mỉm cười đáp lại: "Đại trưởng lão ngài khách sáo quá, tối qua ta nghỉ ngơi rất tốt, làm phiền đại trưởng lão phải nhọc lòng rồi, nếu như không có chuyện gì khác đại trưởng lão cứ về trước đi.
"
Tô Tử Mạch biết Dạ Đông Thần bỗng nhiên đến đây chắc chắn trong lòng có ý đồ xấu, nàng dứt khoát nói đại vài ba câu lấy lệ, sau đó trực tiếp ra lệnh đuổi khách.
Nhưng lần này Dạ Đông Thần đã có chuẩn bị trước, sau khi Tô Tử Mạch nói xong Dạ Đông Thần lại thản nhiên cười nói: "Tô cô nương cần gì phải gấp gáp như vậy, theo như lão phu biết có lẽ Tô cô nương đây là lần đầu đến điện Lăng Vân đúng không? Nếu Dạ Ly Thần đã không có ở đây, vậy thì lão phu là trưởng bối đương nhiên phải có trách nhiệm và nghĩa vụ đưa ngươi đi dạo xung quanh điện Lăng Vân, để ngươi quen với hoàn cảnh điện Lăng Vân một chút, ta nghĩ chắc Tô cô nương ngươi sẽ không từ chối ý tốt của lão phu chứ?"
Tô Tử Mạch vừa nghe thấy lời này trong lòng bỗng nhiên hiểu ra, Dạ Đông Thần này quả nhiên chẳng có ý tốt gì, ngoài miệng thì nói đưa nàng đi làm quen hoàn cảnh điện Lăng Vân, chỉ sợ trong lòng đã âm thầm thiết kế xong cái bẫy chỉ đợi nàng nhảy vào thôi.
"Mẫu thân, con thấy ông ta chắc chắn không có ý tốt đâu, chúng ta mặc kệ ông ta đi!"
"Thần tôn phu nhân, đại trưởng lão công việc bộn bề,