"Đáng tiếc có dũng khí cũng vô dụng, lão thái bà kia chính là linh đế thật sự, cho dù tự hạ tu vi thì thần tôn phu nhân cũng không thể là đối thủ.
"
Mặc dù Tô Tử Mạch là thay mặt điện Lăng Vân xuất chiến, nhưng phần lớn người của điện Lăng Vân cũng không xem trọng Tô Tử Mạch, dù sao thực lực của Phong Bà Bà kia chính là rõ như ban ngày, một hậu bối tuổi còn trẻ như Tô Tử Mạch sao có thể là đối thủ của Phong Bà Bà chứ.
Cho dù âm thanh bàn tán của những người này rất nhỏ, nhưng với tu vi của Dạ Ly Thần lại nghe rất rành mạch, chỉ thấy Dạ Ly Thần đột nhiên quay đầu nhìn những người đang thì thầm đó.
Bị Dạ Ly Thần trừng như vậy, những người nói chuyện ban nãy vội vàng ngậm miệng lại ngay, không dám thở mạnh, lúc này Dạ Ly Thần mới lại nhìn về phía Tô Tử Mạch.
Trong lòng Dạ Ly Thần cũng biết rõ Tô Tử Mạch chủ động khởi xướng khiêu chiến với Phong Bà Bà như vậy quả thật là phần thắng không lớn, nhưng Dạ Ly Thần hiểu tính cách của Tô Tử Mạch, biết nàng sẽ không liều lĩnh như thế, nếu Tô Tử Mạch làm vậy tất nhiên là có sự cân nhắc, chỉ tiếp tục theo dõi.
Mà lúc này Phong Bà Bà cũng bắt đầu tấn công Tô Tử Mạch, những lời ban nãy của Tô Tử Mạch còn quanh quẩn bên tai Phong Bà Bà, tưởng tượng đến đó trong lòng Phong Bà Bà lại tràn ngập ý hận, hận không thể băm vằm Tô Tử Mạch thành tám khúc mới có thể xóa bỏ mối hận trong lòng.
Tô Tử Mạch nhìn thấy Phong Bà Bà hùng hổ lao về phía mình, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng một chút, chỉ thấy trên người Phong Bà Bà phát ra tia sáng màu lam thẫm, bà ta quả thật đã tuân thủ giao ước vừa rồi, áp chế tu vi của mình xuống cấp linh vương.
Tu vi hiện tại của Tô Tử Mạch cũng là linh vương cấp chín, theo lý mà nói tu vi của nàng và Phong Bà Bà đã không có gì chênh lệch, bây giờ hai người hoàn toàn đã về cùng một vạch xuất phát.
Những mà trong lòng Tô Tử Mạch hiểu rõ, thực lực của Phong Bà Bà dù sao cũng là linh đế, cho dù lúc này Phong Bà Bà áp chế tu vi của mình, nếu như bản thân liều mạng với Phong Bà Bà như vậy phần lớn cũng sẽ có hại, chi bằng trước hết xem xem Phong Bà Bà này có thủ đoạn gì rồi tính sau.
Nháy mắt trong lòng Tô Tử Mạch đã quyết định chủ ý, vào lúc Phong Bà Bà sắp tới gần mình, Tô Tử Mạch lắc mình một cái né sang bên cạnh.
Phong Bà Bà dường như không hề bất ngờ với phản ứng của Tô Tử Mạch, cười khẩy nói với Tô Tử Mạch: "Hừ, nha đầu ngươi không phải vừa rồi còn hung hăng mồm miệng sắc bén sao? Bây giờ lão thân giao thủ với ngươi như ngươi mong muốn, ngươi lại trốn tránh không dám đối đầu với lão thân, thật nực cười.
"
Đối diện với lời châm biếm của Phong Bà Bà, Tô Tử Mạch lại hoàn toàn không thèm để ý, chiêu khích tướng này không biết trước kia nàng đã dùng qua bao nhiêu lần, bây giờ chiêu khích tướng đơn giản này của Phong Bà Bà Tô Tử Mạch đã trực tiếp miễn dịch.
Thấy vẻ mặt Tô Tử Mạch hoàn toàn không có chút thay đổi, Phong Bà Bà vẻ mặt hung ác nói: "Ngươi cho là ngươi có thể thoát được tấn công của lão thân sao? Hôm nay lão thân sẽ cho ngươi thấy, cường giả linh đế chân chính cho dù có áp chế tu vi xuống linh vương cũng có thể thoải mái hành hạ ngươi đến chết.
"
Phong Bà Bà vừa nói đồng thời cũng lao về phía Tô Tử Mạch, tốc độ lúc này của Phong Bà Bà nhanh hơn vừa rồi không ít, Tô Tử Mạch thấy vậy lại càng không dám lơ là, vào lúc Phong Bà Bà còn cách xa mình đã nhanh chóng né đi trước.
Nhưng rất nhanh Tô Tử Mạch đã kinh ngạc phát hiện thân thể Phong Bà Bà đột nhiên trở nên nhẹ nhàng, nàng vừa mới nhích người Phong Bà Bà cũng đồng thời giống như đã đoán được phương hướng tiếp theo của nàng, đã theo đến trước.
Tô Tử Mạch tuy rằng thân hình linh hoạt nhưng mỗi lần thay đổi phương hướng cũng đều cần một quá trình, mà thân hình của Phong Bà Bà dường như thật sự đã hợp lại làm một với gió, chỉ cần tâm niệm khẽ động là có thể chuyển hướng ngay lập tức, cả quá trình đều tự