"Thái tử? Chẳng phải là Dạ Lan quốc không có Thái tử sao?"
Tô Tử Mạch nghe thấy La Diệu nói không khỏi lộ vẻ mặt kinh ngạc, trước kia lúc nàng ở Dạ Lan quốc cũng không nghe nói Dạ Lan quốc có Thái tử.
Lão hoàng đế Dạ Lan quốc mặc dù lớn tuổi nhưng thân thể vẫn được coi là khoẻ mạnh, vì vậy cũng không lập Thái tử gì cả, bây giờ đột nhiên nghe thấy La Diệu nhắc tới Thái tử, trong lòng Tô Tử Mạch đương nhiên rất khó hiểu.
La Diệu lại mở miệng nói: "Cũng gần đây Hoàng đế bệ hạ mới sắc phong Âu Dương Phách Thiên làm Thái tử điện hạ, mà lần này chính là Âu Dương Phách Thiên hạ lệnh để cho Bổn tướng quân tới giết ngươi.
"
"Âu Dương Phách Thiên "
Khi La Diệu nói ra cái tên Âu Dương Phách Thiên này, Bảo Bảo cách đó không xa không nhịn được kêu thành tiếng.
Chỉ thấy Bảo Bảo bước nhanh đến bên cạnh Tô Tử Mạch nói: "Mẫu thân, Âu Dương Phách Thiên mà hắn nói có phải Âu Dương Phách Thiên trước học chung với ta kia hay không?"
Tô Tử Mạch thấy phản ứng của Bảo Bảo lớn như vậy rất nhanh cũng nghĩ tới, lúc ấy Tô Tử Mạch mang theo Bảo Bảo ở Dạ Lan quốc trúng thời điểm, đã từng tìm Âu Dương Phương hỗ trợ để cho Bảo Bảo tiến vào học viện đi học, mà Âu Dương Phách Thiên kia chính là một người bạn học của Bảo Bảo.
Lúc ấy giữa Bảo Bảo và Âu Dương Phách Thiên từng xảy ra mấy lần mâu thuẫn, nhưng sau đó đều là Âu Dương Phách Thiên bị thua thiệt nhiều, không nghĩ tới lúc này mới ngắn ngủi mấy năm Âu Dương Phách Thiên lại thành Thái tử của Dạ Lan quốc.
La Diệu nghe được Bảo Bảo nói nhướng mày nói: "Trong Dạ Lan quốc chỉ có một Âu Dương Phách Thiên, nghe ý tứ của ngươi thì các ngươi quen biết Âu Dương Phách Thiên?"
Bảo Bảo coi thường nói: "Hừ, Âu Dương Phách Thiên đó chính là bại tướng dưới tay ta lúc trước thôi, loại người như hắn mà cũng có thể làm thái tử, ta thấy mắt của hoàng đế Dạ Lan thật sự bị mù rồi.
"
Tô Tử Mạch cũng mở miệng nói: "Nếu là Âu Dương Phách Thiên phái ngươi tới vậy thì không kỳ lạ, nhưng tiểu tử này thật đúng là thật sự thù dai, thời gian lâu như vậy rồi mà vẫn cố ý phái người tướng quân là ngươi tới giết ta, thật đúng là nhỏ mọn mà.
"
La Diệu nghe vậy lại đột nhiên lắc đầu nói: "Ta cơ bản cũng không biết ân oán lúc trước giữa các ngươi và Thái tử điện hạ, Thái tử điện hạ phái ta tới giết các ngươi là có nguyên nhân quan trọng hơn.
Bây giờ chính là thời khắc mấu chốt Thái tử điện hạ chuẩn bị lên ngôi, Thái tử điện hạ biết ngươi và công chúa có quan hệ tốt, ta tới giết ngươi là vì phòng ngừa ngươi nhúng tay vào chuyện của hoàng thất Dạ Lan quốc.
"
"Ngươi nói gì, chuyện này cũng có liên quan đến Âu Dương Phương, bây giờ Âu Dương Phương thế nào rồi?"
Nghe thấy La Diệu nói xong Tô Tử Mạch mới phản ứng lại, xem ra chuyện này cũng không đơn giản như nàng tưởng tượng.
Đối mặt với câu hỏi của Tô Tử Mạch, La Diệu trả lời: "Công chúa điện hạ đã bị Thái tử điện hạ nhốt ở trong hoàng cung, bây giờ Thái tử điện hạ đã nắm giữ phần lớn thế lực trong kinh đô, chỉ cần thời cơ chín muồi là Thái tử điện hạ sẽ trực tiếp lên ngôi.
"
La Diệu vừa nói như vậy Tô Tử Mạch phút chốc hiểu ra, sắc mặt trầm xuống nói: "Ngươi không cần phải nói khó hiểu như vậy, lão hoàng đế mặc dù tuổi tác đã cao nhưng sức khoẻ còn ổn, ta thấy là tiểu tử Âu Dương Phách Thiên kia không kịp đợi cho nên muốn làm phản trực tiếp soán vị chứ gì.
"
Lần này La Diệu không có mở miệng nữa rõ ràng là thầm chấp nhận cách giải thích của Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch không khỏi cả giận nói: "Ngươi thân là tướng quân của Dạ Lan quốc lại giúp Âu Dương Phách Thiên mưu phản, ngươi thật đúng là to gan.
"
Đối với sự trách cứ của Tô Tử Mạch La Diệu lại xem thường nói: "Bổn tướng quân hàng năm trấn thủ biên cương, đối với chuyện kinh đô không hiểu nhiều lắm, Thái tử điện hạ mặc dù trẻ tuổi nhưng văn thao võ lược tuấn tú lịch sự, hơn nữa lão hoàng đế sớm muộn cũng phải truyền ngôi vị hoàng đế cho Thái tử điện hạ, sớm một ngày muộn một ngày có cái gì khác nhau đâu.
"
Thấy La Diệu không biết xấu hổ như vậy Tô Tử Mạch lười nói thêm nữa, trực tiếp quay đầu nói với Dạ Li Thần: "Dạ Li Thần, công chúa của Dạ Lan quốc Âu Dương Phương là bạn tốt của ta, bây giờ