Không được, bất kể như thế nào cũng không thể để Tô Tử Mạch sống sót thoát khỏi trận pháp này.
Thi Thanh Nghiên nghiến răng hạ quyết tâm, dù sao ý đồ vừa rồi của nàng ta đã bị Dạ Ly Thần phát hiện, nếu đã như vậy thì sẽ quyết làm đến cùng, cho dù được cao nhân bảo vệ cũng phải thử giết chết Tô Tử Mạch trong trận pháp này mới được.
Lúc này Tô Tử Mạch ở trong trận pháp cũng thở phào một hơi, sau khi tiên nhân ra tay, ba bộ xương khô cuối cùng cũng được giải quyết, vị tiên nhân đó lập tức biến mất, sắc mặt của Tô Tử Mạch cũng trở nên tái nhợt.
Mặc dù tiên nhân này tỏ ra dũng mãnh phi thường và dễ dàng tiêu diệt ba bộ xương khô, nhưng việc triệu hồi tiên nhân cũng tiêu hao không ít linh lực của Tô Tử Mạch.
Trong lòng Tô Tử Mạch không chút hoang mang, đối với trận pháp này Tô Tử Mạch cũng có hiểu biết nhất định, nàng biết rõ sự xuất hiện của những bộ xương khô kia cũng tiêu hao nhiều sức lực của người lập trận pháp, có lẽ trận pháp này sẽ không duy trì được lâu nữa.
Ngay khi trong lòng Tô Tử Mạch xuất hiện suy nghĩ này, đột nhiên mặt đất dưới chân Tô Tử Mạch bắt đầu rung chuyển không ngừng, đồng thời trên bầu trời dày đặc mây đen, như thể ngày tận thế đang đến gần.
Lúc này Hắc Vân Giao cũng bị dọa cho sợ hãi, theo bản năng nó dựa vào phía Tô Tử Mạch, mặc dù trước đây nó đã kết thù oán với Tô Tử Mạch, nhưng sau khi trải qua sự tình vừa rồi nó đã biết được sự lợi hại của Tô Tử Mạch, những lúc thế này phải cầu cứu sự giúp đỡ của Tô Tử Mạch mới được.
Tô Tử Mạch liếc nhìn xung quanh, vội vàng nói: "Xem ra người bày trận muốn cho cá chết lưới rách, để hai bên cùng bị ảnh hưởng, nên đã cố tình phá hủy trận pháp này, nhưng làm vậy thì người bày trận cũng sẽ phải hứng chịu sự phản phệ, hơn nữa chúng ta cũng khó bảo toàn tính mạng mà chết trong trận pháp này.
"
“Ưm.
”
Lời này của Tô Tử Mạch vừa nói ra, Hắc Vân Giao đột nhiên nức nở một tiếng, dường như nó đang cầu cứu Tô Tử Mạch.
Dù sao Hắc Vân Giao cũng là ma thú thượng cổ, nó biết rõ trong hoàn cảnh này chỉ có Tô Tử Mạch mới có thể cứu nó.
Chỉ thấy sắc mặt Tô Tử Mạch nghiêm nghị nói: “Trận pháp này sẽ nhanh chóng tiêu tan, bản thân chúng ta ở trong trận pháp này cũng sẽ bị tác động khi trận pháp tiêu tan, chỉ khi chúng ta hợp lực mới có thể chống lại chấn động này, lát nữa ngươi hãy dùng thân mình bảo vệ ta ở bên trong, ta sẽ phóng ra linh lực tạo thành lớp bảo vệ bao lấy cơ thể ngươi, như vậy chúng ta sẽ có hy vọng sống sót.
”
Trong thời khắc mấu chốt này Tô Tử Mạch lại tỏ ra vô cùng điềm tĩnh, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi nàng đã nghĩ ra phương pháp ứng phó.
Hắc Vân Giao nghe xong vội gật đầu, tiếp đó toàn thân nó quấn lại thành từng vòng từng vòng bao bọc lấy Tô Tử Mạch bên trong, Tô Tử Mạch cũng bắt đầu phóng lớp linh lực bảo vệ bao phủ lên thân mình của Hắc Vân Giao.
Ngay khi họ vừa hoàn thành việc này, cả trời đất bỗng sụp đổ, một luồng chấn động truyền tới.
Mặc dù Tô Tử Mạch đã được cơ thể của Hắc Vân Giao bảo vệ ở bên trong nhưng nàng vẫn cảm thấy một cơn chấn động dữ dội, lớp linh lực bảo vệ mà nàng phóng ra bị chấn động cũng đang không ngừng hao mòn, Tô Tử Mạch chỉ có thể không ngừng ép bản thân phóng ra nhiều linh lực hơn để duy trì sự tồn tại cho lớp bảo vệ.
Đây không chỉ là để bảo vệ Hắc Vân Giao mà còn là bảo vệ chính Tô Tử Mạch, bây giờ Tô Tử Mạch và Hắc Vân Giao đã trở thành hai con châu chấu trên cùng một sợi dây, nếu như Hắc Vân Giao chết Tô Tử Mạch sẽ mất nơi che chắn và nàng cũng chỉ còn lại con đường chết.
Dưới sự tiêu hao linh lực với mức độ lớn như vậy Tô Tử Mạch chỉ cảm thấy linh lực trong cơ thể ngày càng ít đi, nhưng Tô Tử Mạch chỉ có thể tiếp tục nghiến răng chịu đựng, đúng lúc nàng cảm thấy linh lực trong cơ thể bị ép đến mức sắp cạn kiệt, đột nhiên trên người Tô Tử Mạch phát một luồng ánh sáng màu tím.
Tô Tử Mạch bỗng chốc lộ ra một sự vui mừng, đan điền vốn sắp cạn kiệt của nàng đột nhiên tỏa ra linh lực dồi dào, linh lực này lập tức lấp đầy tứ chi và xương cốt của Tô Tử Mạch.
Mà Hắc Vân Giao