Khi Tô Tử Mạch nhìn thấy nữ chưởng quầy lại là ác nhân tố cáo trước, nàng cười lạnh nói: “Hừ! Dục gia chi tội, hà hoạn vô từ! Những đồ vật không ra gì ở trong quán của các ngươi, bổn tiểu thư nhìn còn thấy chướng mắt đấy!”
Bị nữ chưởng quầy nói xấu như thế, nếu không phải vì tu vi bây giờ của Tô Tử Mạch không đủ mạnh thì đã ra tay với nữ chưởng quầy này từ lâu rồi.
Sau khi làm rõ ràng nguyên nhân sự việc, Nhạc công tử cười với Tô Tử Mạch: “Vị cô nương này, có thể cho ta xem đan dược trong tay nàng được không?”
Tô Tử Mạch nghe vậy thì sắc mặt không khỏi nghi ngờ, Nhạc công tử này và nữ chưởng quầy này rõ ràng là cùng một phe, nếu như mình đưa đan dược cho hắn chẳng phải là dùng bánh bao thịt đánh chó, một đi không trở lại sao?
Nhìn thấy Tô Tử Mạch không chịu, nữ chưởng quầy không khỏi tức giận nói: “Nhạc công tử nhà bọn ta là thương nhân dược liệu lớn nhất Thiên Hỏa Quốc, việc cung cấp dược liệu của Thiên Hỏa Quốc hầu như đều là Nhạc công tử bọn ta xử lý, cho dù là đan dược thần cấp nào thì ngài ấy cũng đã thấy qua, đương kim hoàng tộc gặp công tử bọn ta cũng phải đối xử lễ phép, làm sao có thể ham muốn mấy viên đan dược cao cấp của ngươi?”
Nữ chưởng quầy khoe khoang Nhạc công tử này là độc nhất vô nhị ở trên trời dưới đất, nhưng sắc mặt của Tô Tử Mạch lại lộ ra vẻ nghi ngờ, không quá tin tưởng lời nói của nữ chưởng quầy.
Lúc này Nhạc công tử cười nói: “Vị cô nương này, chỉ là ta muốn xem đan dược này của nàng có phải là những viên đan dược bị mất trong quán của ta không, nàng yên tâm, khả năng phân biệt đan dược của ta rất mạnh, chỉ cần xác định đây không phải là đan dược bị mất của bọn ta, ta nhất định sẽ trả lại nguyên vật, nếu như ta có một chút giở trò nào thì ta sẽ bị thiên lôi đánh, chết không yên lành!”
Nhìn thấy diện mạo tuấn tú và lời nói thành khẩn của Nhạc công tử này, hắn ta còn nói ra lời thề độc như vậy, lúc này Tô Tử Mạch mới đưa đan dược trong tay cho Nhạc công tử.
Ai đã khiến Tô Tử Mạch trở thành một người nhìn mặt như vậy chứ, ngay cả Tô Tử Mạch cũng cảm thấy diện mạo của Nhạc công tử khá tuấn tú, nếu như trang điểm thì một nữ nhân bình thường cũng không đẹp bằng hắn ta.
Ngay khi Tô Tử Mạch đưa đan dược, chiếc vòng đeo trên tay của Tô Tử Mạch vô tình lộ ra ngoài.
Nhạc công tử nhìn thấy chiếc vòng trên cổ tay của Tô Tử Mạch thì sắc mặt thay đổi, hắn ta nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mạch, trong mắt lóe lên một tia khó hiểu mà không thể giải thích được.
Đương nhiên Tô Tử Mạch cũng nhận ra được điều này, trong lòng bắt đầu cảm thấy hối hận.
Nhạc công tử này thật sự không có lòng dạ hiểm độc, muốn nuốt đan dược của mình chứ?
Nếu thật sự như vậy, có nói gì mình cũng sẽ không bỏ qua, ngay khi trong lòng Tô Tử Mạch thầm hạ quyết tâm thì Nhạc công tử đã mở lọ và đổ ra một viên đan dược rồi nhìn nó.
Một lúc sau, Nhạc công tử cất đan dược đi, cười nói: “Vị tiểu thư này, thật sự xin lỗi, mặc dù đan dược này của nàng cũng giống như những viên đan dược bị mất trước đây ở quán của bọn ta, cũng đều là cửu phẩm tụ linh đan cao cấp, nhưng chất lượng mấy viên đan dược của nàng gần như hoàn hảo, tốt hơn chất lượng của những viên đan dược bị mất trước đây của bọn ta, vì vậy đây không phải là những viên đan dược mà bọn ta bị mất!”
Nhạc công tử vừa nói vừa trả lại đan dược cho Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch nghe thấy những lời này mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, nữ chưởng quầy bên cạnh không khỏi xấu hổ, vừa rồi bản thân luôn miệng nói rằng Tô Tử Mạch đã ăn cắp đan dược trong quán.
Bây giờ Nhạc công tử cũng nói Tô Tử Mạch bị oan, cho dù nữ chưởng quầy này có nghi ngờ như thế nào thì cũng không dám không nghe lời của Nhạc công tử.
Chỉ thấy nữ chưởng quầy cúi đầu xin lỗi Tô Tử Mạch: “Xin lỗi! Vừa rồi là ta đã trách lầm tiểu thư, xin tiểu thư đừng trách móc!”
Tô Tử Mạch nhìn thấy thì sắc mặt vẫn lạnh lùng, nàng không chấp nhận lời xin lỗi của nữ chưởng quầy này.
Nhưng nhìn thấy thái độ của Nhạc công tử tốt như vậy, Tô Tử Mạch cũng muốn cho hắn ta một chút thể diện, nàng nhẹ nhàng gật đầu chấp nhận lời xin lỗi của nàng ta.
Mặc dù đã chứng minh bản thân trong sạch, nhưng sau sự việc này, Tô Tử Mạch cũng không