" Chủ nhân, thật đúng là ngài rồi hu hu....!"
" Chủ nhân không bỏ rơi chúng ra hu hu hu "
" Chủ nhân ngài biết không, chúng ta trấn thủ ở nơi này bao nhiêu năm thật khổ a! "
Thiếu nữ Vũ Băng Băng vừa hoang mang vừa mừng rỡ, bởi vì trong lòng nàng đã có sự khẳng định.
Lúc trước nàng chơi một trò chơi trực tuyến có tên gọi Bách Quỷ Dạ Hành, thu phục quỷ hồn, chiến đấu với nhau.
Ban đầu, nàng cùng với đám bạn cùng lớp chơi chung rồi dần dần kết nạp thêm những người chơi thuộc hệ cày chay khác thành lập công hội.
Nhưng trò chơi càng về sau càng hút máu , mọi người nản lòng dần dần bỏ game.
Chỉ có riêng nàng vẫn luôn một mực kiên trì giữ vững công hội.
Cho đến khi nàng nản lòng thoái chí, chuẩn bị xóa bỏ trò chơi thì đột nhiên một luồng ánh sáng xuất hiện, tiếp đó thì xuất hiện ở nơi này.
" Ta thật sự tiến vào thế giới trong game? "
Tiểu Thi Thi cùng với Quỷ Tướng Quân là hai NPC khiến nàng hao tốn không ít công sức mới hàng phục được, thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Sau khi bồi dưỡng độ trung thành của cả hai lên lever max thì bọn chúng trở thành hai trợ thủ đắc lực nhất trong mỗi lần chiến đấu.
" Đinh! Hệ Thống Chủ Nhân Của Bách Quỷ đã được khởi động! "
" Chúc mừng kí chủ Vũ Băng Băng đã trở thành chủ nhân của hệ thống! "
" Ban bố nhiệm vụ đầu tiên! "
" Nội dung nhiệm vụ: Khôi phục lại công hội Bách Quỷ Cốc! Bách Quỷ Cốc hiện giờ đã được tái hiện dưới hình thức tông môn, mà một tông môn không thể thiếu vắng trưởng lão, hộ pháp, đệ tử.
Cho nên ký chủ phải mau chóng tuyển nhận nhân viên, lấp đầy khoảng trống.
"
" Thời hạn nhiệm vụ: Một năm! "
" Thưởng: Đại Lễ Bao x1, số cơ hội quay vòng quay x10.
"
" Phạt: Bị biến thành quỷ hồn, giam cầm vạn năm trong Bách Quỷ Cốc.
"
" Lưu ý 1: Kí chủ không thể dẫn theo thuộc hạ có cảnh giới cao hơn mình ra khỏi Bách Qủy Cốc, cũng không thể phái ra ngoài làm việc.
"
" Lưu ý 2: Kí chủ vốn là thiên sinh tuyệt mạch, không thể tu luyện, không thể học công pháp.
Tu vi và kỹ năng chỉ thu được sau khi người trong tông môn đạt được.
"
" Lưu ý 3: 10 lần quay đầu tiên sẽ có khả năng cao thu được vật phẩm SSR.
"
" Chúc ký chủ may mắn.
"
Vũ Băng Băng: "....!"
Nói một cách dễ hiểu thì mình không thể dùng thuộc hạ cảnh giới cao hơn mình, bản thân không thể tu luyện, chỉ có thể thông qua người trong tông đế thu hoạch.
Có nghĩa, tu vi người trong tông môn càng cao thì thực lực của mình càng cao, người trong tông môn học được cái gì thì mình cũng có luôn cái đó mà không cần học.
" Xem ra hệ thống này muốn ta chú trọng khâu quản lý, phát triển tông môn chứ không phải tu luyện cá nhân.
"
.................
" Đinh! Chúc mừng kí chủ kích hoạt thành công hệ thống Bá Chủ Thiên Hạ! "
" Đinh! Chúc mừng kí chủ kích hoạt thành công hệ thống Đế Hoàng! "
" Đinh! Chúc mừng kí chủ kích hoạt thành công hệ thống.....!"
"....!"
Một ngày này, vô số công năng đặc biệt của người Xuyên Không được kích hoạt.
Bên cạnh đó, những người con cưng của Khí Vận cũng chân chính nhận được buff dành riêng cho mình.
Có người đạt được truyền thừa từ Thái Cổ, có người tìm được bảo vật.....
Thiên Mệnh Chiến đã sắp kết thúc giai đoạn chuẩn bị, tiến tới cuộc cạnh tranh cho vị trí Khí Vận Đại Đế!
...........................
Mấy ngày cứ như vậy đi qua, Trần Minh Quân rốt cuộc đến phân bộ của La Sát Điện tại Đại Lê Hoàng Triều.
Thật bất ngờ khi biết được nơi này vậy mà lại nằm ở khu vực trung tâm Ma Thú Sơn Lâm, nơi vạn yêu hội tụ, yêu thú nhiều như kiến.
Nhưng điểm kỳ lạ là trong suốt quãng đường đến đây, đoàn người chưa một lần gặp phải ma thú công kích.
Chu Hồng Điệp nói: " Chúng ta sắp đến nơi rồi.
"
Thuận theo tầm mắt nhìn lại, Trần Minh Quân thấy một ngọn núi lửa đã dừng hoạt động vô số năm, xung quanh đại thụ rậm rạp.
Khi đi đến cửa động, Chu Hồng Điệp lấy ra lệnh bài của mình, đọc lên khẩu quyết, cửa đá chậm rãi mở ra.
Trần Minh Quân đi theo đám người tiến vào bên trong, hắn ngạc nhiên phát hiện ở trong này không tối như trong tưởng tượng mà còn tràn ngập ánh sáng.
Chu Hồng Điệp đi trước dẫn đường, dặn dò: " Đừng có đụng chạm lung tung, khu vực này tông ta bày rất nhiều sát trận.
"
Đám người nghe vậy lập tức sợ hãi, ngoan ngoãn đi theo phía sau.
Đi tiếp nửa ngày, thông qua vô số ngã rẽ, đoàn người rốt cuộc đi đến được khu vực rộng lớn nhất bên trong ngọn núi lửa.
Đặt chân vào bên trong, Trần Minh Quân mới phát hiện nơi này ánh sáng cường thịnh nhất, khắp nơi trồng linh thảo, chỉ có một con đường đá dẫn đến quảng trường trung tâm.
Chu Hồng Điệp ngồi lên đài cao, dặn dò: " Các ngươi đợi ở nơi này, không được chạy lung tung nếu không giết bất luận tội.
"
Nói xong, khoanh hai chân lại bắt đầu khôi phục thể nội linh khí.
Những người khác thành thành thật thật ngồi khoanh chân trên mặt đất, chỉ riêng có Trần Minh Quân hiếu kỳ đi tham quan khắp nơi.
Chu Hồng Điệp thấy vậy, cũng không nói gì bởi vì Trần Minh Quân bày ra thực lực đáng để nàng thiên vị.
Nửa canh giờ sau, một nhóm nữ đệ tử La Sát Điện nối thành hàng dài đi đến, mỗi một người trên tay đều bưng lấy một khay gỗ.
Chu Hồng Điệp cũng không tu luyện nữa, bắt đầu giới thiệu: " Khảo nghiệm của La Sát Điện phân bộ không quá hà khắc.
"
" Đầu