Võ Quân vỗ trán một cái, bật thốt lên: " Ta phải hóa trang thành Lưu Bị mới đúng mà ! "
Trong phim điện ảnh chẳng phải Triệu Vân rất nghe lời Lưu Bị sao ?
Còn có người này số mệnh vô cùng may mắn, không chỉ kết nghĩa với hai vị tướng tài lại còn có thể mời được quân sư tài giỏi Gia Cát Lượng.
Biết đâu hôm nay mượn vía của hắn thu phục được Triệu Vân.
Thế là hắn chạy vào trong phòng, tẩy rửa lớp phấn đỏ, đổ sang một bộ quần áo khác, đầu tóc buộc lại gọn gàng, hông đeo hai thanh bội kiếm.
Một lần nữa bước ra ngoài, trước sự kinh ngạc của đám thuộc hạ, hô lên: " Ngày hôm nay hãy gọi ta là Lưu Huyền Đức ! "
Hiên Viên Chiến Thiên: " ....!"
Việt Hùng : " ...!"
Dương Hoàng Anh : " ....!"
Lăng Phong: " ....!"
Đám quân sĩ: " ....!"
Trong lòng của bọn họ đều có chung một suy nghĩ: " Phò mã hôm nay có bệnh ? "
Nghĩ thử một chút, một kẻ chuyên dùng đao nhưng lại đeo kiếm...!không phải bị bệnh thì là gì ?
Hiên Viên Chiến Thiên là người tinh ý, thấy Trần Minh Quân khác thường liền mở miệng hỏi thăm: " Đại nhân thay tên đổi họ lại còn cố ý ngụy trang ra ngoài, không biết dự định làm chuyện gì ? "
Võ Quân ngẩng mặt lên trời ngạo nghễ nói: " Ta đi dự Hồng Môn Yến.
"
Nói xong, phất ống tay áo đi thẳng về phía tổng bộ của Thăng Long Hội.
Câu nói này nếu như để Long Thiên Vấn nghe được chắc chắn sẽ khịt mũi coi thường.
Đến gặp người thôi làm gì đến mức như năm xưa Quan Vân Trường một mình đến dự Hồng Môn Yến của Đông Ngô.
................
Kiến trúc bên trong Chiến Thần Điện được phân ra thành Thành Nội - Thành Ngoại.
Thành Ngoại thì chính là bức tường thành bao bọc ở ngoài cùng, nơi người người đều thấy được.
Còn Thành Nội chính là khu vực mà các thi sinh đi vào dự thi, đồng thời cũng là nơi các thầy cô ở, phát hành và giao nộp nhiệm vụ, thư viện.....!
Các kiến trúc nòng cốt đều ở Thành Nội.
Ngoài ra, tổng bộ của các liên minh cũng được đặt ở bên trong Thành Nội.
Tổng bộ của Thăng Long Hội cũng không ngoại lệ, nó nằm ở một nơi có địa thế rất tốt, nhìn sông dựa núi.
Nhưng xung quanh lại tương đối vắng vẻ, trong bán kính mấy trăm dặm cũng chỉ có một mình bọn họ ở nơi này.
Khi Võ Quân đi tới bên ngoài cửa, hai người gác cổng không hỏi gì cả lập tức dẫn đường cho hắn đi vào trong đại điện.
Phản ứng này của bọn họ làm cho Võ Quân hơi nghi hoặc một chút, theo hắn nghĩ như vậy quá không giống với tình tiết bình thường.
Hắn đọc tiểu thuyết mạng từng thấy mỗi khi nhân vật chính đi tới đâu đều sẽ lập tức nhảy ra một vài tên dùng mắt chó khinh thường người khác làm khó dễ.
Đằng này thiệp mời còn chưa đưa ra đã dẫn mình vào trong, quả thực quá khác thường.
Cứ ngỡ mình sẽ được hóa thân thành Quan Vân Trường, một người một kiếm độc chiến sát thủ nhưng khi bước vào trong đại điện hắn mới phát hiện ra mình đã nghĩ nhiều rồi.
Bởi vì cả một đại điện rộng lớn hiện giờ đã đầy ắp người, nhìn bộ dạng của bọn hắn không giống như muốn động thủ.
Những người có mặt ở đây đều giống như bộ độ đã được trải qua huấn luyện nhiều năm, dáng đứng nghiêm trang, thần thái nghiêm nghị.
Võ Quân vừa xuất hiện, tất cả mọi người lập tức quỳ một chân xuống, hướng về phía hắn hô lên: " Cung nghênh thái tử giá lâm ! "
Tất cả đều như vậy chỉ riêng có một người còn ngồi trên bảo tọa, nếu Võ Quân đoán không sai thì kẻ này chắc hẳn là vị hội trưởng trong truyền thuyết kia.
Triệu Vân !
Hai người lần thứ nhất gặp nhau, bốn mắt nhìn thẳng vào nhau, người nào cũng muốn thăm dò một chút đối phương.
" Tấn công bằng linh hồn lực ? "
Võ Quân hơi nhếch miệng , vận chuyển linh hồn lực đáp trả.
Cả hai giao thủ trong chốc lát, Võ Quân cuối cùng cũng rơi vào hạ phong.
Triệu Vân đem công kích bằng linh hồn lực thu hồi, cười nói: " Xem ra ngươi cũng chỉ có như vậy.
"
Võ Quân cười nhếch miệng: " Chẳng qua ngươi tu luyện sớm hơn ta vài năm thôi.
"
Triệu Vân nhún vai: " Kẻ yếu luôn chỉ biết viện cớ.
"
Võ Quân không yếu thế chút nào, phản biện lại: " Kẻ có lợi luôn tỏ vẻ công bằng.
"
Bây giờ nhìn kĩ lại mới thấy tạo hình của Triệu Vân này cùng với vị Triệu Vân kia có đến mấy phần giống nhau, cùng mặc một bộ chiến giáp trắng, cùng dùng một cây ngân thương, tướng mạo cũng tuấn tú như mỹ nam tử.
Nhưng vị Triệu tướng quân này lạ lắm.
Cơ ngực hơi to a ?
Nếu như tầm cỡ như vận động viên Lý Đức thì còn miễn miễn cưỡng cưỡng gần to bằng.
Lạ ở chỗ, vóc dáng người này tương đối mảnh mai, nếu thế thì cơ ngực sao mà to vậy được ?
Trừ khi.....
Võ Quân còn đang mải phân tích thì một bàn Linh Sa Trận đã được người khiêng ra đặt ở trung tâm đại điện.
Triệu Vân nói: " Nghe đồn thái tử vừa lập kỉ lục mới trong phần thi đánh trận, không biết có dám so tài với bản tướng không ? "
Võ Quân hơi hơi kinh ngạc, tự hỏi ta lập kỉ lục thật hay giả vậy vì sao không ai nói cho ta biết việc này ?
Bất quá nếu đối phương muốn so tài đánh trận, hắn cũng không ngại đồng ý.
Cả hai người đứng ở hai bên Linh Sa Trận, Võ Quân giờ mới để ý đến bàn Linh Sa Trận này so với cái dùng trong cuộc thi lớn hơn gấp mười mấy lần, bản đồ bên trong cũng phong phú hơn rất nhiều.
Triệu Vân giới thiệu: " Linh Sa Trận này là bản cao cấp hơn cái dùng trong cuộc thi rất nhiều, bên trong mỗi người sẽ vào vai vua của một nước.
"
" Ngoài ra thì tình thế ở bên trong có rất nhiều biến hóa, người tham gia không chỉ phải lo