Người tu luyện sau khi bước vào cảnh giới Siêu Phàm, tránh thoát khỏi ràng buộc của nhiều quy luật mà phàm nhân không thể làm được.
Đến cảnh giới này người tu luyện đã không cần ăn, không cần ngủ, hoàn toàn dựa vào linh khí trong thiên địa nuôi dưỡng bản thân.
Cũng bởi vậy nên mới được là Siêu Phàm Thoát Tục.
Dù vậy, vẫn có nhiều người ăn uống nhưng không còn là để no bụng như trước mà đơn thuần chỉ để không đánh mất đi cảm giác của trước kia.
Ngoài ra thì trên thế giới cũng đã phát triển rất nhiều món ăn có thể hỗ trợ tu luyện, công dụng không khác dùng đan dược bao nhiêu.
Điển hình như những món ăn của Lạc Việt Các.
Cho nên, Lạc Việt Các mới luôn luôn đông khách, ngay cả những người có tu vi cao cường cũng đến ăn.
Nhờ vậy mà chuyện Ma Quân đến Lạc Việt Các không gây ra hoài nghi cho những người đang âm thầm theo dõi mình.
Kết thúc ca làm, Ma Quân đúng giờ bắt đầu lên đường đến Thanh Vân Các nhưng chân còn chưa bước ra khỏi phủ thì giọng nói của Chu Lượng đã vang lên trong đầu của hắn.
" Công tử, hiện giờ ngài đang bị hai người âm thầm theo dõi.
"
" Một người là ngũ trưởng lão của Lý gia.
"
" Người còn lại toàn thân bao phủ ma khí, chắc hẳn là người trong ma đạo.
"
Ma Quân nghe lời nhắc nhở, trong lòng hơi hơi giật mình.
Nếu như chỉ có người của Lý gia âm thầm theo dõi thì cũng dễ hiểu, dù sao thì lai lịch mình làm giả có nhiều điểm quá thần bí nhưng có thêm người của ma đạo, điều này để cho hắn phải suy nghĩ.
Chu Lượng chỉ nói là người trong ma đạo, không nói rõ cụ thể là người của môn phái, tông môn nào.
Đây là điều khó nghĩ nhất.
Chu Lượng lại nói: " Tiếp theo công tử liền theo sự chỉ dẫn của ta, hai tên này lão phu tự có cách đối phó bọn chúng.
"
Ma Quân mặc dù không biết Chu Lượng đang đứng ở nơi nào quan sát nhưng nếu đối phương đã nói vậy, hắn cứ làm theo thôi.
Thực lực của Chu lão tuy đến giờ phút này hắn vẫn chưa biết được cụ thể cảnh giới nào nhưng nhiều lần chứng kiến Chu Lượng xuất thủ, hắn tin Chu Lượng có thể xử lý hai người này.
.................
Trong Hình Bộ, Liễu Đức đang buồn phiền vì dạo gần đây có quá nhiều vụ án chưa điều tra được hung thủ, cứ thế này đợi đến tổng kết cuối năm kiểu gì cũng bị trách phạt.
Bỗng nhiên có một con hạc giấy vỗ cánh bay vào khiến cho Liễu Đức hơi hơi nhíu mày nhưng khi hạc giấy biến chuyển thành một tờ giấy treo lơ lửng trước mặt hắn, Liễu Đức lập tức nở nụ cười.
" Đội tinh nhuệ mau chóng tập hợp, theo lão phu đi bắt ma đạo! "
...............
Trong thành,
Sở Vân che giấu khí tức, theo dõi Ma Quân từ nơi xa, phát hiện tên tiểu tử này ngoài việc dạo phố và mua một chút đồ linh ta linh tinh ra thì cũng chẳng làm gì.
Bất chợt, một đám người mặc quần áo đen đen đội mũ rộng vành xuất hiện để cho nàng vội vàng vận chuyển công pháp che lấp khí tức bởi vì đám người này đều là người của Hình Bộ.
Đột ngột, báo động nguy cơ trong lòng nàng tăng vọt.
Chẳng nghĩ nhiều nữa, Sở Vân phản xả xoay người tránh sang một bên.
" Hừ, người của ma đạo lại dám cả gan đi vào Kinh Đô của Đại Lê ta, chán sống! "
Âm thanh vang lên, bốn người đeo lệnh bài Bộ Khoái của Hình Bộ lập tức xuất hiện đem Sở Vân bao vây tứ phía.
Dưới lớp vải mỏng, sắc mặt của Sở Vân vô cùng khó coi, nàng tự nhủ từ khi vào thành đến nay hành sự vẫn luôn một mực cẩn thận tại sao người của Hình Bộ vẫn phát hiện ra được.
...........
Ở một phương hướng khác, ngũ trưởng lão của Lý gia cũng chú ý đến động tĩnh phía bên này.
" Ma đạo ngày càng to gan, thật sự cho rằng Đại Lê ta không có người sao? "
Lắc đầu thở dài, nhưng khi hắn đang định tiếp tục đuổi theo Ma Quân thì lại phát hiện một người quen cũ đang cản ở phía trước.
Người này là một lão ăn mày, bộ dạng nhếch nhác, tay cầm vò rượu.
" Lý Trung, lần trước ngươi thắng ta nửa chiêu, lần này lão phu đến cùng ngươi đánh lại.
"
Ngũ trưởng lão Lý Trung khẽ nhíu mày, tên này quả thật bám dai như đỉa mà.
Bất quá không đợi hắn từ chối, đối phương đã sử dụng chiêu thức mạnh nhất của mình tấn công tới buộc Lý Trung phải tập trung tinh thần đón đỡ.
...........
Ma Quân còn đang tiếp tục diễn thì Chu Lượng truyền âm nói: " Công tử, hai người kia đã giải quyết xong.
"
Thế là hắn lập tức bẻ lái đi đến Thanh Vân Các, có điều lần này hắn cũng không đến trực tiếp phòng tiếp đón khách quý như mọi lần mà lựa chọn một phương hướng khác.
Hôm nay vừa vặn diễn ra buổi đấu giá hàng tuần, Ma Quân liền trà trộn vào bên trong rồi âm thầm đi qua lối đi bí mật lên một căn phòng VIP do Chu Lượng sắp xếp.
Không hổ danh là người từng làm thái giám đại tổng quản nhiều năm của Đại Trần, ứng biến rất nhanh.
Ma Quân vào phòng ngồi chờ không bao lâu thì Chu Lượng và các chủ Thanh Vân Các đồng thời xuất hiện.
Thanh Vân Các các chủ cảnh giới cao thâm, vừa nhìn đã nhận ra Ma Quân đã dùng thủ đoạn dịch dung cho nên xưng hô thẳng tên thật của hắn: " Trần công tử lần này đến không biết có chuyện gì? "
Ma Quân cũng không ngạc nhiên khi đối phương có thể nhìn thấu lớp ngụy trang của mình, đi thẳng vào vấn đề nói: " Ta hi vọng Thanh Vân Các có thể quy thuận.
"
Vân Kỳ nghe vậy, giận ở trong lòng nhưng không dám phát tiết sợ rằng chọc đến Chu Lượng, chỉ đành nương theo rồi từ từ tìm kế từ chối khéo.
" Thanh Vân Các của tại hạ tuy trong Kinh Thành có chút danh tiếng nhưng ở trong thiên hạ vẫn không tính là cái gì.
"
" Dù vậy, đây vẫn là tâm huyết cả đời của tại hạ.
"
" Yêu cầu này của công tử ta còn cần suy nghĩ, còn phải xem công tử có thể đem đến lợi ích lâu dài gì cho thương hội chúng ta.
"
Ý của hắn rất rõ ràng, muốn Thanh Vân Các thần phục cũng không phải không được, chỉ cần Trần Minh Quân ( nói chung) có thể cho ra được lợi ích trong tương lai đủ hấp dẫn.
Có điều, nội tâm Vân Kỳ cũng không tin tưởng một kẻ vong quốc chạy đến đây ở rể, trong tay không chút thế lực như Trần Minh Quân có thể lấy ra được thứ gì có thể đem lại lợi ích trong tương lai cho Thanh Vân Các.
Vân Kỳ làm như vậy chính là muốn Trần Minh Quân thấy khó mà lui, đỡ tổn thương hòa khí của cả bên.
Tiếc rằng hắn trăm tính vạn nghĩ lại không biết rằng trước khi đến đây