Trần Minh Quân tiếp tục trấn thủ đất Lâm Thao mấy chục năm, nhiều đêm nhớ về quê nhà, vợ con suy nghĩ cách để trở về.
Nhưng hắn cũng biết rất rõ muốn trở về có bao nhiêu khó khăn.
Tần Thủy Hoàng Đế tuy nổi lòng yêu tài nhưng tính tình đa nghi, lạnh lùng ngộ ngỡ hắn đi sai một nước cờ, cả bàn cờ đều coi như vứt đi.
Thời gian này hắn cũng nghe được một vài tin tức từ Âu Lạc gửi sang,
Sau khi hắn đi được mấy năm, Lê Ngọc Anh dắt theo hai con đi khắp nơi xin học.
Cho đến khi thành tài bộ lộ hết thảy tài hoa, văn được các Bộ ( lạc tướng ) kính nể, võ nghệ chẳng thua kém đấng nam nhân, cầm binh đánh trận vượt qua cả An Dương Vương.
Điều này khiến cho An Dương Vương hết sức vui vẻ phong cho nàng làm Bộ Anh ( Lạc Tướng Lê Ngọc Anh ).
Nhiều năm đi qua, không ít người muốn ngỏ lời muốn cưới nàng nhưng đều bị nàng từ chối, nói muốn thủ tiết chờ đợi trượng phu trở về.
Điều này khiến cho người Âu Lạc càng thêm kính nể nhân phẩm, đạo đức, con người của nàng.
Biết được tin tức này, Trần Minh Quân nhịn không được nhớ đến Lê Ngọc Anh khi ở Đại Lê Hoàng Triều....
Có câu nói hay lắm Thời thế tạo anh hùng .
Ở Đại Lê thế lực trong triều rối rắm phức tạp, hoàng thượng không cách nào thâu tóm toàn bộ quyền lực vào tay mình.
Lê Ngọc Anh sinh ra ở trong gia đình đế vương, vừa muốn giúp đỡ cha mình lại muốn phò tá em trai cho nên lựa chọn con đường của một đấng nam nhân, cầm binh đánh trận.
Còn ở trong bí cảnh này, hắn vì nước quên thân lựa chọn đi sứ sang Tần không biết năm nào tháng nào mới có thể trở về.
Nàng chọn trở nên mạnh mẽ để nuôi dạy hai con, vừa làm cha vừa làm mẹ cho các con noi theo gương mình.
Thê tử một đạo, cũng chỉ như vậy!
Trần Minh Quân nghĩ đến thê tử trong lòng đau xót, nhiều đêm thức trắng khiến cho sức khỏe đi xuống.
Cho đến một ngày kia, hắn lâm bệnh nặng dâng lên tấu chương xin vua Tần cho về quê để sống nốt những ngày tháng còn lại.
Hoàng đế đa nghi cho gọi hết các thái y giỏi nhất đến xem bệnh cho hắn.
Kết quả phát hiện hắn là thật sự bị bệnh nặng lại thêm tuổi tác đã cao chỉ sợ không còn sống được lâu nữa.
Tần Thủy Hoàng Đế lúc này mới phê chuẩn cho hắn trở Âu Lạc.
Trước khi đi, Trần Minh Quân hiến cho vua Tần một kế lâu dài khiến cho Hung Nô không dám đánh Tần nữa.
Tần Thủy Hoàng Đế nghe xong thì âm thầm cảm khái.
Người này một đời đi sứ nước Tần lại sợ sẽ có người sau tiếp tục nối gót mình cho nên hiến cho hắn kế này vừa để hắn không đánh Âu Lạc vừa để Tần không còn cần người trấn giữ Hung Nô.
Nhìn xem xe ngựa chở Trần Minh Quân đi xa, Tần Thủy Hoàng Đế khe khẽ thở dài: " Người này thật đúng là kỳ nhân vậy!"
............
Ở Âu Lạc, nghe tin phu quân trở về, Lê Ngọc Anh gọi con trai trưởng cùng con gái ngày đêm cưỡi ngựa chạy đến đón tiếp hắn.
— QUẢNG CÁO —
Trần Minh Quân nhìn xem thê tử tóc đã bạc, hai đứa con cũng đã lớn lập gia đình riêng.
Trong lòng nhịn không được cảm thán, thời gian đúng thật là trôi qua nhanh mới ngày nào hắn tiến vào bí cảnh này còn lo toan tương lai sống thế nào bây giờ....
Tuổi đã già, con cũng đã lớn!
"Trượng phu!" Lê Ngọc Anh mừng rỡ chạy đến ôm lấy trượng phu của mình, khóc nức nở hỏi: " Ngươi bệnh?"
Trần Minh Quân mỉm cười vỗ vỗ lưng nàng an ủi nói: " Đời người sinh, lão, bệnh, tử mà thôi."
Hắn nắm lấy bàn tay đã nhăn nheo như vỏ quýt khô của nàng, đau lòng nói: " Ngươi vất vả."
Lê Ngọc Anh lau đi nước mắt lắc đầu nói: " Ta tuy vất vả nhưng còn có hai con bầu bạn, còn ngươi một mình nơi xứ lạ cô đơn lẻ loi...."
Nói nói, nàng lại nhịn không được đau lòng trượng phu khóc lên.
Trần Minh Quân ở Tần trải qua hết thảy, cứ mỗi qua một đoạn thời gian đều sẽ có người truyền về tin tức.
Khi Trần Minh Quân đứng đầu mọi kỳ thi rạng danh Âu Lạc nơi đất Tần, toàn bộ người dân Âu Lạc cũng vì thế mà cảm thấy tự hào.
Hắn trấn thủ đất Lâm Thao nhiều lần giết cho quân Hung Nô phải sợ hãi, điều mà ngay cả tướng của nước Tần cũng không làm được khiến cho Âu Lạc càng ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ vang khi ra được một nhân tài kiệt xuất.
Nghe tin Trần Minh Quân từ bỏ cơ hội trở thành con rể vua Tần vì thê tử còn sống ở quê nhà.....!Lê Ngọc Anh quyết định đi khắp nơi xin học tu chí thành tài mong muốn cũng được sang Tần.
Đáng tiếc xã hội bây giờ vẫn còn trọng nam khinh nữ.............!Dù cho An Dương Vương đồng ý nhưng phía bên nước Tần lại không cho nàng sang.
Nước Tần khi ấy đã có Trần Minh Quân một viên tướng tài đàn áp Hung Nô, lại thêm xã hội phong kiến không chấp nhận nữ giới làm quan.
Chỉ có vua Thục ( Thục Phán ) bỏ qua Trần Minh Quân đã để lại trong lòng nhiều nuối tiếc cho nên phong cho Lê Ngọc Anh làm Bộ Anh hi vọng giữ nàng lại dùng.
Trần Minh Quân ở nước Tần đánh ra vô số danh tiếng khiến người Âu Lạc tự hào.
Nay từ bỏ vinh hoa phú quý, một mình trở về quê cũ càng khiến cho người đời kính nể.
Một nhà bốn người trở về ngôi nhà cũ ở làng Thụy Hương, trong làng bày ra yến tiệc linh đình bảy ngày bảy đêm chiêu đãi hắn trở về.
Yến tiệc kết thúc sau đó, Trần Minh Quân nắm tay thê tử đi thăm mộ hai vợ chồng Lộc lão.
Mấy năm đi qua,