Riêng có Lê Ngọc Anh nở nụ cười rạng rỡ: " Ta còn đang mò cách dung hợp và trồng xuống đạo chủng thứ hai đây, cảm tạ ngươi chỉ điểm ! "
Ngọc Long: " ???? "
Hắn còn đang một mặt mộng bức đã thấy Lê Ngọc Anh sau lưng ẩn ẩn hiện hiện một bức sơn hà đồ, trong chính giữa bức tranh có một tôn cao lớn nữ chiến thần tay phải nắm trường đao, tay trái đặt ở bội kiếm bên hông bễ nghễ nhìn thiên hạ.
Bất quá, lần này xuất hiện bức tranh đã không chỉ đơn giản như vậy !
Quanh người của nữ chiến thần dần dần hình thành một con rồng cháy lên hừng hực lửa đỏ, từ hư vô mờ mịt đến hiện rõ thành hình.
Khí tức của Lê Ngọc Anh cũng nhờ đó mà cấp tốc kéo lên không biết gấp bao nhiêu lần.
Trên trời mây trắng tụ tập với nhau tạo thành hình hàng ngàn, hàng vạn con rồng sinh động như thật.
" Ngang ! "
" Ngang ! Ngang ! "
" Ngang ! Ngang ! Ngang ~ "
Từng tiếng to rõ long ngâm vang vọng bầu trời !
Hàng ngàn, hàng vạn đám mây hình chân long thi nhau uốn lượn chui vào trong bức sơn hà đồ.
Khí tức của Lê Ngọc Anh lại một lần nữa lấy mắt trần có thể thấy được tăng lên.
Thiên Đạo Chúc Phúc !
Ngọc Long khuôn mặt đờ đẫn nhìn xem một cảnh này, trong lòng nhịn không được dâng lên cảm giác muốn dùng tay tự vả miệng mình mấy cái.
Hắn thật sự không ngờ tới, đứng chém gió vài câu lại vô tình trợ giúp kẻ địch tinh tiến tu vi....
Trần Minh Quân lặng yên quan sát tất cả, trong lòng tự hỏi đây chính là nhập đạo sao ?
Kỳ thực bản thân hắn đối với một chữ đạo cũng hết sức mờ mịt, có những khi viết truyện cũng chỉ miêu tả theo mô tuýp dập khuôn nói một chút.
Còn như tự thân chứng kiến thì đây là lần đầu tiên.
— QUẢNG CÁO —
Hắn luôn được nghe Tử Vi cùng Thanh Y nhắc đến Thiên Đạo Chúc Phúc thế nhưng cụ thể như thế nào hắn lại càng mờ mịt.
Người ta hay nói lý thuyết cùng thực tế không giống nhau cho nên hắn cũng nóng lòng muốn thể nghiệm một chút cảm giác nhập đạo sẽ như thế nào, hay Thiên Đạo Chúc Phúc ra sao.
" Không cần vội.
" Thanh âm lãnh đạm của Tử Vi truyền đến, nàng nói: " Đợi đến khi Siêu Phàm Đỉnh Phong chính ngươi cũng có thể trải nghiệm.
"
Kể từ lần đầu tiên gặp gỡ Trần Minh Quân nàng đã sớm biết đối phương không phải người của thế giới này, thậm chí ngay cả phương tiểu vũ trụ này cũng không phải cho nên nàng rất thấu hiểu sự tò mò cùng nôn nóng của Trần Minh Quân.
Trần Minh Quân tràn đầy nghi hoặc hỏi: " Bất cứ ai nhập đạo cũng sẽ giống như Lê Ngọc Anh ? "
Tử Vi đáp lại: " Không giống, mỗi một người sẽ tự ngộ ra đạo của riêng mình.
Thiên địa dị tượng hay thiên đạo chúc phúc cũng sẽ căn cứ vào người này ngộ ra đạo gì để hình thành ra hiện tượng khác nhau.
"
Hắn lại chỉ tay về phía Ngọc Long hỏi: " Đấy là đạo của hắn ? "
Tử Vi hừ lạnh nói: " Ngụy đạo thôi, không cần phải sợ hắn.
"
Câu nói này của nàng lập tức khiến cho Trần Minh Quân hai đầu lông mày nhíu càng sâu, hắn không hiểu hỏi: " Thân phận của hắn có lẽ cũng được coi như bất phàm, làm sao lại chỉ có ngụy Đạo Tàng ? "
Sở dĩ sẽ nói như vậy bởi vì hắn còn chưa xác định rõ khi còn sống đối phương có cảnh giới gì, chỉ đứng ở phương diện logic tiểu thuyết mạng phán đoán thì hắn cũng đoán được đến như thế.
Tử Vi lắc đầu đáp : " Ngươi hiểu sai ý của ta.
Hắn có lẽ tự thân cũng ngộ ra đạo của chính hắn nhưng bây giờ hắn đang sử dụng thân thể của một kẻ khác.
Mà Đạo Tàng, lấy đạo dung hòa tự thân, hắn ngay cả thân xác cũng không còn thì làm sao có thể coi như chân chính Đạo Tàng ? "
Nghĩ nghĩ, nàng bổ sung: " Mượn nhờ thân thể kẻ khác để sử dụng đạo của mình có lẽ so với ngụy đạo cũng có chút thua kém.
Trạng thái này của hắn chắc hẳn cũng không duy trì được quá lâu đâu.
"
Trần Minh Quân khẽ gật đầu, không chút hoài nghi lời nói của Tử Vi.
Bởi vì trước khi quyết định liều lĩnh đến khiêu chiến Triệu Hạo hắn cũng từng nghe nàng nói bí cảnh này đã được một người cải tạo và gia cố thêm cấm chế chỉ cho phép vận dụng cảnh giới cao nhất là Đạo Tàng.
Bây giờ nhìn Ngọc Long bạo lộ chính mình vẫn như cũ chỉ dùng cảnh giới Đạo Tàng đánh với hắn cùng Lê Ngọc Anh, trong lòng hắn đã có sự khẳng định.
Trong bí cảnh này, cảnh giới cao nhất là Đạo Tàng !
Hắn cũng rất hoài nghi vì sao Tử Vi lại biết chuyện này thế nhưng bây giờ còn chưa phải lúc để hắn quan tâm đến, bởi vì hắn còn phải căng mắt đề phòng Ngọc Long sẽ nhân lúc Lê Ngọc Anh tiếp nhận tẩy lễ mà ra tay.
........!— QUẢNG CÁO —
Ở phía bên này, Lê Ngọc Anh ngắm nghiền hai mắt ngồi khoanh chân lơ lửng giữa không trung tiếp nhận thiên đạo chúc phúc, cảm nhận được thân thể có sự biến đổi trở nên ngày càng mạnh hơn khiến cho nàng mừng rỡ không thôi.
Đợi cho đến khi tẩy lễ kết thúc, khi nàng mở hai mắt ra, khí chất của nàng đã thay đổi so với trước kia rất nhiều.
Càng thêm vẻ uy nghiêm, trang trọng, mang theo một cỗ sát phạt quyết đoán.
Bức tranh sau lưng nàng bây giờ cũng trở nên ngưng thực hơn rất nhiều, khuôn mặt của vị nữ chiến thần kia cũng ngày càng ngưng thực, trở nên giống với tướng mạo của Lê Ngọc Anh.
Nàng cầm lên trường đao của mình, ánh mắt đạm bạc nhìn xem Ngọc Long tràn đầy thưởng thức nói: " Không nhân lúc ta nhận tẩy lễ mà quấy phá, ngươi xem ra so sánh với Triệu Hạo đáng để người khác thưởng thức hơn rất nhiều.
"
Nghe được câu nói này, Triệu