" Rốt cuộc tiểu thiên thần này ở đâu ra vậy?Tiểu bạn nhỏ em cho cô biết là tại sao em lại ở đây không? " Trời ơi con cái nhà ai vừa ngoan vừa thông minh lại dễ thương nữa.
Nếu như học trò của cô có thể thông minh và ngoan ngoãn giống tiểu bạn nhỏ trước mặt thì tốt quá.
Phi ~! bọn chúng còn không bằng một góc nhỏ của tiểu thiên thần.
"Em...!em thật ra là em đi học cùng anh trai ạ.
Do lúc nãy có chút đói nên mới bóc kẹo ăn.
Em sẽ ngoan ngoãn sẽ không làm phiến đến ca ca với Thiên ca ca được không?" Tử Du lại trưng ra cái khuôn mặt bán manh ngây thơ vô số tội đó làm cho ai cũng phải dịu dàng lại.
"Được rồi, nào ai là anh trai của bạn học nhỏ này đứng lên trình diện cô một lát được không? Có đói không mau tới đây cô lấy kẹo cho." Nhìn cái ánh mắt long lanh như muốn khóc của Tử Du thì cô giáo lại không nỡ trách phạt.
" Phiền cô và các bạn quá, em ấy là em của em ạ!" Hàn Mặc và Mặc Thiên cùng lúc đồng thanh lên tiếng bảo vệ Tử Du
Mà Tử Du của chúng ta nghe đến việc cô giáo nhắc tới kẹo thì đã không để ý gì tới mọi chuyện xung quanh.
Liền nhìn cô giáp với ánh mắt yêu thương trìu mến và tràn đầy mong đợi.
Hệ thống said: Chú cảnh sát ới ới mau tới đây mà xem có bệnh nhân tâm thần trốn trại chú mau tới giải cứu thế giới để cứu nhân loại.
Mà nếu như có ai có lòng tốt mau đá kí chủ nó về hành tinh kia đi.
"Được rồi em có thể ngồi học và cô sẽ không phạt hai ca ca của em được không? Có đói không mau tới đây cô lấy kẹo cho" Nhìn cái ánh mắt long lanh như muốn khóc của Tử Du thì cô giáo lại không nỡ trách phạt.
Xin lỗi cô vì tình huống gia đình em hiện tại có chút đặc biệt nên không còn cách nào khác ngoài việc dẫn cả em gái cùng đi học ạ.
" Hàn Mặc hơi bối rối giải thích
"Bạn nhỏ rất muốn ăn kẹo có phải không? Em lên làm bài trên bảng kia nếu như đúng mấy ca ca và tỷ tỷ ở trong lớp sẽ đi mua thật nhiều kẹo cho em."
Cô giáo thấy việc lấy kẹo làm mồi nhử Tử Du có tác dụng nên nhanh chóng thử lại và dùng bài tập làm thử thách.
Bài kia là Anh Văn cấp cao ngay cả học sinh giỏi cũng không làm được.
Vì cô rất muốn có một đứa con gái nhìn thấy Tử Du tròn trĩnh dễ thương không kìm được mà chọc ghẹo đôi chút chứ cô không có ý làm khó hay gì cả!
Trước cái nhìn của cả lớp Tử Du nhanh chóng trèo ra khỏi chỗ ngồi và chạy lon ton lên bảng.
Nhưng mà chiều cao của nguyên chủ quá thấp nên Tử Du không thể với tới được.
Bỗng dưng cô nghĩ ra cách dẫm lên ghế để viết.
Và Tử Du của chúng ta thuộc trường phái nguy hiểm nghĩ là làm.
Trước sự trầm trồ của cả lớp Tử Du kéo ghế tới bảng bắt đầu thận thoắt viết đáp án trên bảng.Không gian bỗng dưng im lặng tập trung tất cả ánh mắt nhìn lên những dãy đáp án ngay ngắn trên bảng.
Dòng chữ nhỏ ngay ngắn