Sáng hôm sau, Tư Nhã và Tô Mạn Ninh đang say giấc trên bãi biển, cả hai không biết đã ngủ quên từ lúc nào!.
.
Đến khi điện thoại trong túi reo lên thì Tư Nhã mới giật mình tỉnh dậy, nhìn thấy số điện thoại quen thuộc **Anh trai**, đã từ rất lâu không liên lạc với cô!.
Hôm nay bỗng nhiên gọi đến, khiến cho Tư Nhã vô cùng vui sướng, nhanh chóng nhắc máy, nhưng đầu dây bên kia chưa kịp để cô lên tiếng đã vội cất tiếng trước!
"Tiểu Nhã về nhà đi, đám người ở quán bar anh đã giải quyết giúp em rồi.
.
"
"Bây giờ bọn họ sẽ không có cơ hội làm hại em và bạn em nữa, cho nên em yên tâm về nhà đi, cha cũng đang đợi em về đấy.
.
"
"Anh, anh đang ở đâu vậy, em tìm anh lâu lắm rồi đấy.
.
"
"Anh có việc phải làm, khi nào xong sẽ về nhà với cha và em.
.
"
"Anh nói thật chứ.
.
"
"Ừm, anh nói thật.
.
"
"Nhưng anh, sao anh lại biết chuyện xảy ra ở quán bar vậy.
.
"
"Chuyện đó sau này sẽ nói em biết, còn bây giờ về nhà đi.
.
"
"Vâng em biết rồi.
.
"
Điện thoại trên tay Tư Nhã ngay sau đó vang lên tiếng tút! tút! khuôn mặt liền trở nên buồn bã nhìn ra biển khơi mênh mông!
Qua một lúc Tư Nhã mới thôi xúc động mà bình tâm trở lại, biết mọi việc đã an toàn thì mới lay nhẹ người Tô Mạn Ninh dậy!
"Ninh Ninh trời sáng rồi, chúng ta về nhà thôi.
.
"
Tô Mạn Ninh đang say ngủ, nghe thấy tiếng gọi của Tư Nhã thì giật mình ngồi dậy, hai tay dụi dụi hai mắt mà nói!
"Nhưng làm sao chúng ta về nhà được đây, lỡ đâu đám người kia vẫn đang tìm chúng ta thì sau.
.
"
Tô Mạn Ninh lo lắng cả hai sẽ gặp nguy hiểm khi quay về thành phố Hải Vân!
"Cậu yên tâm, anh trai mình đã giúp chúng ta giải quyết bọn chúng rồi, bây giờ chúng ta rất an toàn, cho nên về nhà tắm gội ngủ một giấc thật ngon thôi.
.
"
Tư Nhã vui vẻ đứng lên đón lấy những ánh nắng ấm áp của buổi sáng bình minh, vun vai một cái lên tiếng!
"Thật sao.
.
"
Tô Mạn Ninh ngạc nhiên lên tiếng!
"Ừm.
.
"
"Vậy thì chúng ta mau về nhà thôi.
.
"
Tô Mạn Ninh vui vẻ đứng dậy, trả lại áo khoác cho Tư Nhã!
"Vậy về nhà mình trước, sau đó sẽ lấy xe đưa cậu về, được chứ.
.
"
"Được, chúng ta đi thôi.
.
"
Tư Nhã và Tô Mạn Ninh đi đến một căn biệt thự to lớn ở gần đó.
.
"Nhã Nhã đây là nhà của cậu sao.
.
"
Tô Mạn Ninh bất ngờ với gia thế của Tư Nhã, dù là tiểu thư đài các nhưng cô ấy lại rất tốt bụng, dễ gần và không hề kiêu căng như những người ngoài kia!
"Ừm nhà mình đấy, Ninh Ninh cậu có muốn vào chơi một chút không.
.
"
Tư Nhã vui vẻ lên tiếng muốn mời Tô Mạn Ninh vào nhà chơi, nhưng cô lại lên tiếng từ chối ngay, vì ra ngoài cả đêm qua không về nhà, điện thoại lại hết mất pin, chắc quản gia Hà đang rất lo lắng.
.
"Hôm khác mình