Lam Thư Hân cũng rất hâm mộ Phó Thiên, nếu không có sự xuất hiện của Trạch Thế Vũ thì Phó Thiên chắc chắn sẽ là sự lựa chọn tốt nhất ở Hải Vân này.
.
Trạch Thế Vũ định làm ngơ không muốn xem, nhưng nghe mấy lời này của Lam Thư Hân thì mới chịu mở ra xem!
Vừa xem xong thì mày đẹp nhíu lại, sau đó liền đập tay xuống bàn một cái mắng chửi Phó Thiên!
"Đáng ghét.
.
"
Sau đó nhấn vào điện thoại gọi ngay cho Phó Thiên!
Còn ở bên này Phó Thiên đang vui vẻ ngắm nhìn cảnh đẹp của thành phố Hải Vân thì điện thoại trên bàn không ngừng reo lên!
Phó Thiên nhếch môi cười nhẹ một cái rồi quay vào trong cầm điện thoại lên!
Chưa để Phó Thiên kịp nói gì thì Trạch Thế Vũ đã lên tiếng trước!
"Có chuyện gì cậu mau nói đi.
.
"
"Mình muốn nhờ cậu làm người dẫn đường, để mình l3n đỉnh núi Sơn Vân.
.
"
"Phó Thiên cậu muốn lên đó để làm gì, nơi đó rất nguy hiểm.
.
"
Trạch Thế Vũ ngạc nhiên khi nghe Phó Thiên muốn lên núi Sơn Vân, liền lên tiếng muốn ngăn cản!
"Mình biết nên mình mới nhờ cậu dẫn mình đi, không phải lúc trước cậu cùng với Hàn Hạo từng l3n đỉnh núi rồi sao.
.
"
"Đúng là vậy, nhưng mà.
.
"
Phó Thiên vì nghiên cứu lần này mà tốn rất nhiều tâm huyết đâu thế vì mấy lời hù dọa này của Trạch Thế Vũ mà làm lung lay được!
"Mình mặc kệ nếu cậu không dẫn đường cho mình l3n đỉnh núi mình sẽ đến Trạch gia tìm bà nội.
.
"
"Được rồi đừng suốt ngày lấy bà nội ra hù mình.
.
"
"Ngày mai lúc tám giờ sáng dưới chân núi Sơn Vân, nếu cậu đến trễ coi như hủy bỏ.
.
"
Trạch Thế Vũ thật sự không thể nói lý lẽ với những người này được mà, được nếu muốn đi thì anh sẽ dẫn đường, đến lúc khổ cực thì đừng than trách!
"Được vậy cảm ơn cậu trước vậy, ngày mai mình sẽ đến đúng giờ, tạm biệt.
.
"
Cả hai nói xong thì tắt máy, trong khi Trạch Thế Vũ chỉ biết thở dài một cái, sau đó nhìn về phía Lam Thư Hân mà nói.
.
"Em về nhà đi, ngày mai anh có việc đi vài ngày, em không cần đến đây tìm anh đâu.
.
"
Lời nói có phần hơi lạnh lùng không còn cưng chiều như trước nữa!
"Nhưng anh đâu chứ, có thể cho em đi cùng được không.
.
"
Lam Thư Hân có thể nhận ra được Trạch Thế Vũ đang ngày càng xa cách với mình, liền muốn bám sát không rời, không để kẻ khác giở trò được!
"Không được, đỉnh núi Sơn Vân rất nguy hiểm, em nên ở nhà thì tốt hơn.
.
"
Trạch Thế Vũ lên tiếng ngăn cản vì nơi này khá nguy hiểm không thể để Lam Thư Hân đi cùng được!.
"Không sao đâu, có anh bên cạnh mà, em sẽ không xảy ra chuyện gì đâu! "
"Thế Vũ em hứa sẽ ngoan mà, anh cho em đi với, vả lại có Phó tổng đi cùng mà, sẽ không có chuyện gì đâu.
.
"
"Nha anh.
.
"
Lam Thư Hân biết rõ là có Phó Thiên đi cùng nên một mực muốn đi theo, có thể làm quen được với Phó tổng càng giúp ích cho kế hoạch của cô ta sớm