"Được rồi chúng ta đi thôi, đội cứu hộ chắc đã lên đường đến đó rồi.
.
" "Ừm đi thôi.
.
"
Phó Thiên như với được chiếc phao cứu sinh, nhờ Tư Duệ mà cậu có thể thoát khỏi cái người phụ nữ đáng sợ này!
"Để mình đi lấy xe.
.
"
Nói xong thì nhanh chóng chạy đi, mặc kệ ánh mắt khó hiểu của mọi người đang nhìn cậu!.
.
Tư Nhã mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhún vai một cái, liền vội vã đi theo phía sau anh trai!
"Cứu hộ là sao.
.
"
"Mà anh và cái tên bác sĩ kia định đi đâu vậy.
.
"
"Anh, anh mau nói em nghe đi.
.
"
Trong lúc chờ đợi Phó Thiên đi lấy xe, Tư Duệ cũng từ từ nói rõ cho em gái việc mình sắp làm!
"Anh và Phó Thiên đang chuẩn bị đi lên núi Sơn Vân cứu người.
.
"
"Núi Sơn Vân sao.
.
"
"Có phải đó là ngọn núi do nhà họ Trạch sở hữu hay không, vả lại nơi đó vẫn còn rất hoang sơ, chưa được khai phá.
.
"
Tư Nhã nghe anh mình nhắc đến núi Sơn Vân thì có chút kinh ngạc, lần trước không phải Tô Mạn Ninh cũng từng nhắc đến, trên đỉnh núi Sơn Vân có một loại hoa tuyết liên rất có lợi cho việc nghiên cứu của cô ấy!
**Chẳng lẽ Tô Mạn Ninh đang gặp nguy hiểm trên đó.
.
**
**Cũng đã hơn mấy ngày trôi rồi mà cô ấy vẫn chưa trở về, chẳng lẽ người mà anh trai mình và cái tên bác sĩ kia, đang đi giải cứu là Mạn Ninh đấy chứ.
.
**
Những điều mà Tư Nhã đang suy nghĩ trong đầu!
"Đúng vậy, vài người bạn của anh có thể đang gặp nguy hiểm trên đó, anh phải lên đó tìm họ.
.
"
"Mà này em với Phó Thiên là quan hệ gì vậy, nhìn hai người lúc nãy trong rất thân mật đấy.
.
"
Tư Duệ muốn biết em gái mình quen biết với Phó Thiên khi nào mà cậu không hề hay biết gì, cũng muốn biết mối quan hệ đó đã tiến xa đến đâu rồi!
Tư Nhã nghe anh trai mình hỏi vậy thì có chút bất ngờ, sau đó liền nhanh chóng xua tay nói, không muốn anh trai hiểu lầm mình có quan hệ mờ ám gì với cái tên lang băm kia!
"Không, không phải như anh thấy đâu.
.
"
"Giữa em và anh ta không có bất cứ quan hệ gì với nhau cả.
.
"
"Em chỉ đến đây tìm anh ta để hỏi một chút chuyện mà thôi.
.
"
Tư Duệ nhìn thấy em gái mình phản ứng mạnh như vậy thì có chút hụt hẫng, cứ tưởng đứa em gái mà chẳng giống con gái này của mình, sắp được gả đi rồi chứ!
Cậu nhớ lại những chuyện lúc nhỏ, cả hai thường trốn nhà đi chơi, mỗi lần như vậy Tư Nhã đều nhận hết lỗi lầm về phần mình.
.
Biết rõ cha sẽ không nỡ ra tay đánh mình, một mực muốn bảo vệ anh trai, tình cảm hai anh em cũng vô cùng thân thiết, ngày cậu rời khỏi nhà Tư Nhã cũng đã khóc rất nhiều!
"Nếu đã không có gì với nhau thì thôi vậy.
.
"
"Mà này trời cũng sắp sáng rồi, em mau quay về