Một tuần sau đó, hậu cung bỗng nhiên yên bình đến lạ.
Đình Nguyệt Hy thảnh thơi đi dạo trong Ngự Hoa viên, nhìn từng hàng liễu xanh đang rũ bóng nơi mặt hồ, cảnh buồn và nao lòng không sao kể xiết.
Liễu ảnh sâm si yểm hoạ lâu,
Hiểu oanh đề tống mãn cung sầu.
Niên niên hoa lạc vô nhân kiến,
Không trục xuân tuyền xuất ngự câu.(*)
"Nương nương, không ổn rồi!" Một tiểu cung nữ trong cung Phượng Thiên hấp tấp chạy tới trước mặt nàng, đến thở cũng thở không ra hơi.
"Có chuyện gì thì từ từ rồi nói." Đình Nguyệt Hy xoay người lại nhìn nàng ta, trang sức Quý phi cao quý trên tóc nàng theo động tác kia cũng nhẹ nhàng lay động theo.
Cung nữ nọ hít thở thật sâu, một lúc lâu sau mới nói: "Hồi bẩm nương nương, Hoàng hậu nương nương bị động thai khí, các vị nương nương khác đều đã đến Phượng Nghi cung chờ đợi tin tức rồi.".
truyen bac chien
Đình Nguyệt Hy vừa nghe đến Hoàng hậu thì hai hàm răng cơ hồ đã nghiến chặt lại, nàng không nói không rằng trực tiếp ngồi lên nghi giá, lạnh giọng ra lệnh: "Tới Phượng Nghi cung!"
...!
Trong cung Phượng Nghi, các phi tần cơ hồ đều đã tụ tập kín cả đại điện rộng rãi, vừa thấy nàng đến, tất cả ngoan ngoãn đứng dậy thỉnh an: "Thần thiếp xin tham kiến Hiền Quý phi nương nương, Quý phi nương nương vạn phúc trường an!"
"Miễn lễ." Đình Nguyệt Hy tiến đến ghế dành cho Quý phi ngồi xuống, rồi hướng về phía đối diện cùng Nhân Quý phi nói lời chào hỏi: "Nhân Quý phi tỷ tỷ."
Nhân Quý phi dịu dàng nhìn nàng: "Muội muội không cần đa lễ như vậy."
Nàng cùng Nhân Quý phi xem như là hợp duyên, lần nào nàng lâm vào hiểm nguy, cũng là vị Nhân Quý phi này đứng ra nói giúp nàng.
Xem như là ân nhân của nàng.
"Nhân Quý phi tỷ tỷ, không biết Hoàng hậu nương nương ra sao rồi? Gần đến ngày sinh, sao nương nương còn động thai khí?" Đình Nguyệt Hy nhận lấy chén trà cung nữ dâng đến, nhẹ giọng hỏi Nhân Quý phi.
Nhân Quý phi lo lắng nói: "Hoàng hậu nương nương sáng nay rất ổn, nhưng không hiểu vì sao sau khi dùng thiện trưa liền đau bụng dữ dội, thái y cùng bà đỡ tất cả đều đã vào trong phòng sinh nhưng đến giờ vẫn chưa có tin tức gì."
Đình Nguyệt Hy nghe thế cũng rơi vào trầm mặc, không nói thêm gì nữa.
Chúng phi tần trong đại điện cũng không dám hó hé nửa lời, ai nấy đều ngậm chặt miệng, cho dù trong lòng có muốn đứa nhỏ trong bụng Hoàng hậu chết đi như thế nào, tuyệt nhiên cũng không lộ ra nửa điểm trên mặt.
"Triệu tần tới!"
Bên ngoài truyền đến tiếng thông truyền của thị vệ, không khí ngột ngạt trong đại điện bỗng chốc tan biến.
Từ phía cửa lớn, Triệu tần một thân trang phục lộng lẫy kiêu sa bước vào, phút chốc liền trở thành đóa hoa nổi bật nhất trong vườn hoa đang khoe sắc nơi đây.
Các tần phi phân vị thấp hơn Triệu tần liền nhanh chóng đứng dậy thỉnh an nàng ta.
Triệu tần đắc ý cười khẩy một tiếng.
Sau đó lại tiến tới trước mặt Đình Nguyệt Hy cùng Nhân Quý phi hành một đạo lễ hời hợt.
Ngay cả lời thỉnh an cũng không thèm nói.
Đình Nguyệt Hy chống cằm nhìn nàng ta, lại một kẻ muốn tiếp bước Mộc Quý nhân đây mà.
Miệng lưỡi ngoan độc chính là thứ hại chết ngươi trong nơi thâm cung này.
Triệu tần thư thả ngồi xuống vị trí của mình, môi mỏng lộ ra nét cười khẩy: "Hiền Quý phi nương nương, thần thiếp nghe nói quan hệ giữa người và Hoàng hậu nương nương không được tốt, thật không ngờ hôm nay Hoàng hậu nương nương bị động thai khí, nương nương lại đến cung Phượng Nghi nhanh như vậy."
Cho dù nàng cùng Hoàng hậu có không đội trời chung, cũng không đến lượt Triệu tần này chen miệng vào.
Lời này của nàng ta, chẳng khác nào đang nói nàng run sợ trước uy quyền Hoàng hậu?
"Bổn cung xưa nay cùng Hoàng hậu quan hệ rất tốt, không biết Triệu tần nghe lời đồn đại không hay đó chỗ nào vậy?" Đình Nguyệt Hy điềm đạm cười: "Triệu tần là phi tử mới vào cung, lúc trước bổn cung bị cấm túc, cũng không tiện cùng muội nói chuyện, hay là lát nữa, Triệu tần đến chỗ bổn cung ngồi một lát, ý muội thế nào?"
Đình Nguyệt Hy bây giờ là tòng nhất phẩm Quý phi, thân phận tôn quý, lại là phi tần được sủng ái bậc nhất hậu cung, chỉ cần là nàng mở miệng vàng lời ngọc, Triệu tần cho dù không muốn cũng chỉ có thể gật đầu chấp thuận.
"Quý phi nương nương đã đích thân mở lời, thần thiếp sao dám không tuân." Triệu tần nghe nàng nói thế, đành gượng cười chấp thuận, trong lòng không khỏi có chút nghi kị, vị Quý phi nương nương này là muốn gì ở nàng ta đây?
Ánh mắt không nhịn được lại nhìn sang Thục phi cầu cứu.
Thục phi nhìn Đình Nguyệt Hy, khóe mày hơi động: "Hiền Quý phi nương nương xưa nay thích an tĩnh, vì sao đột nhiên lại muốn mời Triệu muội muội đến cung của mình vậy?"
Dẫu sao Triệu tần này cũng là người của mình, Thục phi không thể không giúp nàng ta giải vây.
"Từ khi nào Thục phi tỷ tỷ lại thích xen vào chuyện của bổn cung vậy?" Đình Nguyệt Hy lơ đãng liếc nhìn sang Thục phi, ánh mắt của nàng tuy vẫn mang theo nét điềm nhiên như cũ nhưng vẫn khiến cho những phi tần có mặt ở đây lạnh buốt sống lưng.
Đương nhiên, ngay cả Thục phi cũng không khỏi rùng mình một cái.
Đây rõ ràng là ánh mắt của một nữ nhân đã nếm qua không ít chông gai đắng chát mới có thể hình thành được, tưởng chừng như là một ngọn cỏ sắp bị dẫm đạp đến chết nhưng vẫn có thể gắng gượng sống tiếp, cơ hồ hồi sinh một cách mạnh mẽ như vực dậy trước cánh cổng Quỷ Môn Quan, một cái liếc mắt của nàng thôi cũng đủ bức bách khiến người khác phải run sợ.
"Hiền Quý phi nương nương, ta chỉ là