Vòng tuyển chọn thứ ba là thi đình, những tiểu chủ đã thông qua hai vòng trước sẽ lần lượt tiến vào đại điện để Thiên hoàng, Thái hậu cùng với Hoàng hậu tự mình thẩm duyệt, dĩ nhiên trong số đó người có quyền đánh giá cao nhất là Thiên hoàng.
Nếu Thiên hoàng nhìn trúng người nào, sẽ ban thưởng một khối ngọc bội, chứng minh thân phận; nếu không được chọn, thì sẽ ban thưởng một nhánh hoa đào, sau này sẽ ban cho các quan lại đại thần làm thê thiếp.
Từ trước đến giờ, các tiểu chủ ở Đông uyển dù chỉ có tư sắc trung bình nhưng hầu hết đều được danh phận ở lại hậu cung, vì Thiên hoàng sao có thể không để ý tới những thế lực đứng sau lưng các tiểu chủ này chứ, nếu như ban các nàng ta cho đại thần làm thê thiếp, việc này không phải là giúp họ củng cố thế lực hay sao?
Còn những tiểu chủ ở Tây uyển không có chỗ dựa thì chỉ có thể hy vọng vào vận mệnh của mình mà thôi.
Cái gọi là vận mệnh, chính là dựa vào diện mạo, dựa vào phong cách, nếu như ngươi có dung nhan khuynh thành như Tây Thi, tài nghệ đánh đàn như Vương Chiêu Quân, khí độ bất phàm như Điêu Thuyền, cốt cách thanh cao như Dương Quý phi, vậy thì chúc mừng ngươi, đã lọt qua vòng tuyển chọn này; nếu ngươi không có dung mạo cùng khí độ như vậy thì chờ gả vào nhà các quan đại thần đi.
Nhưng đối với những nữ tử đến từ dân gian ở Tây uyển này, có thể gả vào nhà quan, cũng đã là vinh dự lớn lao rồi.
...!
Trong Ngọa Long cung, Thiên hoàng mặc hắc long bào thư thái ngồi trên đại điện, thị vệ đứng ở một bên, hai bên Long ỷ theo thứ tự là chỗ ngồi của Hoàng hậu và Thái hậu.
Đợi đã mấy ngày, rốt cuộc vòng tuyển tú thứ ba cũng bắt đầu.
Vu Tả nâng danh sách, đọc đến tên tuổi vị tú nữ nào, thì người đó sẽ từ ngoài điện đi vào, sau khi hành lễ xong thì đứng tại chỗ.
Trong lúc đó, Thiên hoàng cùng Thái hậu, Hoàng hậu sẽ đánh giá dáng vẻ của tú nữ đó.
Các tú nữ vào điện theo thứ tự là từ Đông uyển tới Tây uyển, trong Đông uyển lại phân thành bốn biệt viện: Mai, Lan, Trúc, Cúc, thứ tự cũng là theo đó.
Hoạ Ngữ Huyền ở Mai viện, dĩ nhiên là người đầu tiên vào điện, dáng vẻ thanh tú nhu mỹ của nàng ta vốn hết sức xuất chúng, trong đôi mắt xếch trong veo như nước, tồn tại một cỗ linh khí đặc biệt.
Nàng ta cúi đầu, tóc mây hơi rũ xuống, một đóa hoa mềm mại được vẽ giữa trán, phối hợp với y phục thập nhị y lấy màu xanh biếc làm chủ đạo, càng làm nổi bật vẻ dịu dàng, "Nô tỳ con gái dòng chính thất Hoạ Ngữ Huyền của Lại Bộ Thị Lang xin ra mắt Bệ hạ, Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế, Thái hậu, Hoàng hậu nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!"
Trước mặt ba vị này, khi chưa vào được Hậu cung, cho dù ngươi có là công chúa một nước cũng phải xưng mình hai tiếng nô tỳ, đây chính là quy củ.
Hoàng hậu thấy thế liền khen ngợi: "Quả thật là một mỹ nhân ôn nhu như nước, có thể khiến cho lòng người mềm mại theo."
Sở Cửu Khuynh mỉm cười nhìn sang Hoàng hậu, "Nàng cảm thấy thích sao?"
"Đây là tú nữ dành cho Bệ hạ, thần thiếp chỉ là lỡ lời đánh giá một chút, mong Bệ hạ không trách phạt." Hoàng hậu nhu thuận nói.
"Chỉ cần nàng thích là được." Hắn nhu tình nhìn sang Hoàng hậu.
Hoạ Ngữ Huyền trong lòng than thở, quả thật đúng như lời đồn, Hoàng hậu cư nhiên rất được sủng ái.
Chợt nghe giọng nói trầm thấp của hắn cất lên lần nữa: "Đây là vòng khảo sát tài nghệ, ngươi muốn biểu diễn tài nghệ gì?"
"Khởi bẩm Bệ hạ, nô tỳ muốn dùng đàn cổ trình bày một khúc nhạc thanh bình."
Rất nhanh đã có hai thị vệ mang theo đàn cổ đến trước mặt Hoạ Ngữ Huyền, nàng ta nhẹ nhàng phất nhẹ làn váy, vừa đúng lúc đem hoa trên làn váy lộ ra, mới ưu nhã ngồi xuống xoa nhẹ cổ cầm.
Những ngón tay thon dài nhỏ nhắn trắng nõn như đang nhảy lên tung bay, tiếng đàn ưu mỹ, uyển chuyển du dương vang lên...!
Đến khi khúc nhạc kết thúc, Hoàng hậu đoan trang nói: "Mẫu hậu, người xem, khúc nhạc này âm luật rõ ràng, rất dễ nghe."
"Đúng vậy, là một kỳ tài hiếm có." Thái hậu cũng gật đầu tỏ ý quý mến.
Thấy Thái hậu cùng Hoàng hậu đều tỏ ý yêu mến tú nữ này, Sở Cửu Khuynh phất tay áo, phân phó Vu Tả: "Lưu lại thẻ bài."
Tú nữ thứ hai vào điện là Triều Nhã Miên.
"Nô tỳ là Tam nữ nhi Triều Nhã Miên của Chinh di Đại tướng quân xin ra mắt Bệ hạ, Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế, Thái hậu, Hoàng hậu nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!"
Hôm nay Đình Nguyệt Hy chỉ giúp nàng ta chải lại tóc cho thật gọn gàng, lại chọn cho Triều Nhã Miên bộ Thập nhị y có đuôi dài chấm đất, tuy là có rất nhiều màu sắc xếp chồng lên nhau nhưng màu ở ngoài cùng vẫn là một màu hồng nhạt trang nhã.
Trên vải điểm xuyến vài hoa văn hình hoa anh đào thêu tay xinh đẹp vạn phần.
Nhưng nhìn kỹ dung nhan, lông mày chỉ vẽ nhẹ, môi không tô đậm, chỉ phớt qua chút son, lại càng hiện ra vẻ thanh thoát.
Cả người nàng ta như được cả làn hoa anh đào điểm xuyến, nhẹ nhàng thanh nhã, trong vẻ mờ ảo thanh lịch toát ra nét tươi mát tựa hoa cỏ, nhưng vẫn không