Ngày trở về hoàng cung khắp con đường được nhuộm trong ngũ sắc, dân chúng đua nhau hất những cánh hoa trong giỏ sen của mình, chẳng qua ban sáng vương thượng vừa chiếu cáo thiên hạ rằng sẽ lập vương hậu nên khắp chốn mới náo nhiệt vui mừng như vậy. Chính vì sợ thành kiến bởi thần dân nên khi diện trước họ. Gia Ly phải vận một bộ cung trang hoa mỹ nhất mà nữ nhân trong thiên hạ đều ao ước một lần được chạm tay vào, vốn dĩ Gia Ly dù không điểm trang đã đẹp, giờ lại càng thêm kiều diễm. Những người nhìn thấy cậu lướt qua đều trầm trồ nghĩ mỗi một câu:" Tuyệt sắc giai nhân."
Khi qua cổng vào đến hoàng cung. Gia Ly khá ngạc nhiên vì rất nhiều quan tướng xếp hàng hai bên dọc lối đi theo phẩm hàm từ thấp đến cao, người có chức vị cao nhất sẽ đứng ở tiền triều, bên dưới chân là lụa đỏ trải từ hướng Gia Ly đến tận bậc thang cửu ngũ tầng. Lễ sắc phong làm sao có thể diễn ra nhanh như vậy ? Giống như mọi thứ đều đã chuẩn bị sẵn, chỉ cần Gia Ly gật đầu liền có thể tiến hành, hoặc rằng là muốn để ai đó nhìn thấy Gia Ly chính thức trở thành vương hậu trước khi trở về Đông Hoàng.
- Đưa tay cho ta.
Giọng nói trầm ấm đầy uy nghiêm của Khắc Hoàng phát ra bên cạnh khiến Gia Ly tỉnh táo lại, cậu còn đang bối rối không biết nên cư xử thế nào nhưng rồi cũng nắm lấy tay ngài, chậm rãi nghiêm trang bước đi, những bá quan kia không hề ngước nhìn lên nhìn ngài và cậu, họ chỉ cùng một tư thế cúi người chấp hai tay đưa về phía trước. Lễ sắc phong này phải diễn ra mấy ngày liên tiếp, ngày đầu là những nghi thức dâng lễ cúng bái bài vị Tiên Hoàng. Ngày kế tiếp nhập lễ sắc phong, Gia Ly sẽ đi giống thế này thêm một lần nữa, nhưng lần này không đi cùng Khắc Hoàng, trên người sẽ được mặc hỉ phục chỉ dành riêng mỗi vương hậu, đêm đó sẽ có yến tiệc lớn. Những ngày tiếp theo thì chỉ toàn nghi thức liên quan đến quản hậu cung và một phần triều chính khiến Gia Ly rối não. Quay lại việc cúng bái. Ngón út của Gia Ly được nối bằng một sợi chỉ đỏ cùng với ngón út của Khắc Hoàng, theo lời truyền, đây là dây tơ hồng do Nguyệt Lão nối lương duyên của cả hai, trong khoảng thời gian cử hành lễ, nếu dây tơ hồng có dấu hiệu đứt hay bị tuột ra dù đã buộc chặt thì minh chứng lương duyên không thành và phải ngừng lại. Nên Gia Ly rất thận trọng, cả di chuyển ngón tay cậu cũng không dám, Gia Ly không rõ liệu trong lòng mình có yêu Khắc Hoàng thật không, nhưng ngài ấy đã hy sinh vì cậu nhiều như vậy, nếu cậu rời đi y sẽ rất đau khổ. Nên đây chắc là quyết định đúng..?
Đến một chốc sau, tổng quản đem ra hai ngọc ấn bằng vàng đang được đặt trên chậu than lửa. Cảm thấy có chút bất an, Gia Ly nhìn sang Khắc Hoàng định hỏi thì ngài đã biết cậu định nói gì.
- Gia Ly, nó sẽ không kéo cơn đau dài, ngọc ấn cũng nhỏ, chỉ để lại dấu tích. Em đừng căng thẳng.
- Nhưng..
Khắc Hoàng nói rồi cúi xuống hôn nhẹ lên môi nhỏ của y như trấn an. Ngài vuốt ve mái tóc mềm rồi cũng ra lệnh cho cung nữ giúp cởi y phục, trong lòng Đang yên bỗng rất lo sợ, cậu run rẩy cắn chặt răng, khí sắc xanh xao mà cứng đờ người.. Nhưng khi nhìn thấy Tần Minh đang đứng nhìn ngoài cửa, Gia Ly lại càng quyết tâm chịu đựng đau hơn. Cậu không muốn để ngài nghĩ rằng cậu muốn bỏ cuộc sau những gì từng nói.
Sau khi in hằn dấu ngọc ấn lên bả vai Gia Ly, họ dùng cọ nhỏ phết một lớp bột ngà lên từng đường nét đỏ thẫm rướm máu, vết bỏng đau cắt da thịt, nhưng bột này được hoà trộn đến thập nhị thảo dược khiến dịu đi cơn đau hơn khá nhiều, Tần Minh bên ngoài nhìn y cắn răng chịu đựng mà đau lòng thay, Trác Kỳ yêu bản thân mình, cậu chắc chắn sẽ không để bản thân bị thương.. vậy tại sao Gia Ly lại nỡ ? Đây có thật sự là người ngài đã yêu ?
- Ấn tích đã khắc, hoàng thượng. Thần nghĩ ngài nên buông bỏ rồi.
Mục Linh lướt thoáng qua Tần Minh, chỉ để lại một lần cúi người chào và vào đến nơi đang cử lễ, lời nàng nói khiến tâm ngài nặng trĩu. Quả thật không thể ngăn cản được nữa. Nhưng cảm giác không đành lòng này thật khó nói, rõ ràng y vẫn nợ ngài việc sẽ quay lại. Vậy mà.. một cái nhìn cũng không ngoảnh lại.
Sau khi kết thúc, cậu được dìu trở về nghỉ ngơi. Có khá nhiều tì nữ mới nhập cung luôn tò mò về nghi thức của Đông Ấn, một vài người cứ đứng thì thầm to nhỏ bên ngoài nhưng không tuỳ tiện vào. Quả thật lúc đầu rất đau đớn nhưng cũng nhanh chóng hết, vết tích này khi lành sẽ chuyển sang màu đỏ thẫm, từng đường nét hiện rõ, không giống như những vết sẹo lòi lõm do phỏng. Nó cứ như vết xăm vậy, chạm vào không cảm nhận được, nhưng nhìn thì thấy rất rõ dòng chữ :" Đông Vương Thiên Hậu" quyền lực này, miễn nơi nào thuộc dưới trướng của hoàng đế. Sau này cũng đều phải phục tùng cả Gia Ly
- Vương thượng vạn tuế vạn vạn tuế.
Khắc Hoàng phất nhẹ tay thuận ý để cung nô đứng dậy, Gia Ly vừa nghe tiếng đã nhanh chóng ra nghênh đón, nhưng kì lạ. Gia Ly vừa quỳ xuống thi lễ như bình thường vẫn hay làm, không hiểu vì sao các cung nữ lẫn thái giám vừa thấy cậu quỳ xuống cũng tức tốc quỳ ngay. Không một ai dám đứng dậy ngoài Khắc Hoàng. Gia Ly ngây người ra chớp chớp mắt, không phải họ đã