Tân Ngạo hắn nhảy lên cao, nhắm mắt miệng lẩm bẩm xung quanh liền xuất hiện dị tượng.
Hắn nắm chặt đao, liền đưa lên cao nói: "Nhất Đao.
" Huyền giai trung cấp công pháp.
Hiệu quả của công pháp, có thể tạo ra một nhất đao, giống Huyền Khí, nhưng đây không phải Huyền Khí a.
Dưới khán đài ai nấy nhìn thấy vậy cũng ngạc nhiên, ai nấy đều có thể nhìn thấy.
Một người một đao, dần dần tích tụ nên một cỗ linh khí khổng lồ.
Ly gia, Ly Định liền nói: "Hoàng Đế bệ hạ, cái này có tính là Huyền Khí không?" Ly Định hắn đứng dậy chắp tay cúi người nói.
Ly Hoa, vẫn như cũ nàng luôn chăm trú nhìn Thanh Thanh, Ly Thần vẫn một mực băng lãnh.
Mẫu thân nàng, cũng tiến đến bên cạnh hai nàng ngồi xoa xoa đầu Ly Thần.
Trên khán đài cao, Hoàng Đế đang ngồi xem trận tỷ thí nghe Ly gia, gia chủ nói vậy liền nói.
"Ly gia, Ly Định ái khanh đây là công pháp gia truyền của Tân gia ta.
"
"Ái Khanh nhìn lầm cũng là truyện thường tình.
" Ly Định hắn chỉ hỏi qua nếu là Huyền Khí hắn cũng phải đòi lại công đạo phải lấy lại mặt mũi cho Ly gia.
Hắn cho dù cảnh giới cao, nhưng cũng không thể nhìn ra sự tinh diệu của Công pháp này.
Một bên sàn đấu khác Lư gia, Lư Bình liền suy nghĩ: "Công pháp này, tuy chỉ là Huyền giai trung cấp công pháp nhưng sự hiểu biết về nó của ta bằng không.
"
Lư Bình hắn có ý nghĩ, muốn đoạt công pháp này, Lư Không bên cạnh phụ thân.
Nhìn thấy ánh mắt sắc bén của phụ thân, hắn cũng cười cười, hắn cũng muốn đoạt công pháp này.
Nhưng bây giờ hắn có công pháp còn cao thâm hơn nhiều, nếu còn là mấy ngày trước hắn sẽ đoạt a.
Trên khán đài, Tân Ngạo hội tụ linh khí đầy đủ, một đao giống Huyền Khí hội tự đằng sau hắn.
Màu đỏ bao quanh lấy kiếm hiện ra, uy áp cũng đáng sợ.
Ly gia một trong hắn chân không ngừng run rẩy nắm chặt vũ khí trong tay.
Trọng kiếm trong tay, hắn suy nghĩ rốt cuộc phải làm sao đây a.
Tân Ngạo đao cũng chém xuống.
Một đao giống Huyền Khí từ trên cao đánh xuống, làm dưới khán đài ai nấy đều lo lắng cắn móng tay.
Một tên liền nói: "Ngươi nói xem, Ly gia thiếu niên kia có thể thắng hay không?"
Bên cạnh hắn thiếu niên cũng trả lời hắn nói: "Ngươi xem đi a, ta cũng không nói nên được lời nào.
"
Thiếu niên kìa liên dùng tay vỗ vai huynh đệ bên cạnh nói: "Ngươi xem chúng ta đánh cược thế nào.
"
Nhìn trên đài cao lúc này, Tân Ngạo một đao từ trên cao chém xuống, ai nấy cũng không nghi ngờ việc hắn có thể bay trên cao.
Trúc Cơ cảnh đã có thể phi hành, dưới chân hắn có hai cây đao nhỏ, làm ai nấy cũng phải nhịn cười.
Nhưng không giám cười,cười ra chỉ có chết a, huynh đệ kia nhìn trên cao vậy liền nói: "Ta cược hắn có thể đỡ được một viên linh thạch hạ phẩm.
"
Thiếu niên vỗ vai cũng cười nói: "Ta cược Tân ngạo nhị hoàng tử thắng.
"
Huynh đệ bên cạnh cười nói: "Haha vậy chúng ta đoán xem ai thắng đây a, ta cũng cược một viên linh thạch hạ phẩm.
"
Thanh Thanh, nàng bây giờ không quan tâm trận tỷ thí, tại một nơi ít người dùng một cành cây khô, vẽ vời.
Nàng ngồi đấy cứ thế mà vẽ không quan tâm tỷ thí võ đài, Ly Hoa trên đài cao nhìn chăm trú Thanh Thanh vẽ.
Nàng mặt háo hức, muốn nhìn xem rốt cuộc Thanh Thanh muội ấy vẽ cái gì.
Đã hồi lâu qua đi nàng vẫn mong ngóng Thanh Thanh vẽ ra bức hình gì, cuối cùng Thanh Thanh vẽ xong đứng dậy vỗ tay.
Làm bụi trên tay bay hết, nàng đang nắm trong tay cành cây khô ném sang bên cạnh.
Thanh Thanh nàng ưỡn ngực ra tự khen bản thân nói: "Ta đúng là họa sĩ thiên tài ngàn năm có một.
"
Trên đài cao Ly Hoa nhìn thấy Thanh Thanh vẽ, vậy mà là Thanh Thanh cùng chính bản thân nàng và muội muội nàng Ly Thần.
Ba người cùng đứng trên một lầu phố ngắm nhìn hoa đăng được thả lên cao cùng hoa đào rơi.
Cùng ánh trắng hình lưỡi liềm đẹp mắt làm Ly Hoa phản ứng.
Ly Hoa vỗ tay, làm mẫu thân nàng Ly Thần đều nhìn lại nói: "Ly Hoa tỷ tỷ ngươi xem cái gì mà vỗ tay hớn nhở như vậy?"
Ly Hoa đang vỗ tay, nghe vậy liền quay người cười nói: "Ly Thần muội muội, nhìn dưới, dưới kìa Thanh Thanh muội muội vẽ chúng ta.
"
"Rất là đẹp đó nha.
"
Ly Thần mẫu thân nàng Tuyết Thư cũng đứng dậy nhìn về phía dưới Thanh Thanh.
Tuyết Thư nhìn xuống dưới thấy một thiếu nữ đang nhìn dưới đất, nàng nhìn trên