Nhóm dịch: Bánh BaoThời gian kéo dài từ năm 1990 đến hai mươi lăm năm sau, một nửa dân số trong làng bị xét xử theo quy định của pháp luật vì liên quan đến ma túy.
Nguyên chủ là một bia đỡ đạn vô cùng khiêm tốn đến độ không thể khiêm tốn hơn, câu văn liên quan đến cô chỉ có một câu hồi ức tự thuật.
Ngày 10 tháng 7 năm 1988, Tần Đại Phượng không có bằng chứng, chỉ dựa vào cảm giác kết luận con gái lớn của Trương Quế Phương.
Điền Tâm đã trộm mười đồng của bà ta, không ngờ rằng bà ta lại tàn nhẫn đánh chết Điền Tâm.
Từ đó về sau quan hệ giữa Trương Quế Phương và Tần Đại Phượng xấu đi, trở thành đối thủ sống chết có nhau.
Nhân vật chủ yếu trong quyển sách này là hàng xóm bên trái nhà nguyên chủ – là nhà Sử Trân Hương.
Nhà nguyên chủ là đối tượng bị bắt nạt, mẹ nguyên chủ là một nhân vật ác, cũng chính là loại phụ nữ đanh đá như người trong thôn thường nói.
Ngoại trừ không bán thân ra, thì vì cuộc sống chuyện gì thím ấy cũng dám làm ngay cả hi sinh bản thân thì cũng bằng lòng.
Điền Tâm hiểu được, thì ra cô xuyên sách rồi,