Lúc này tất cả ánh mắt đều nhìn xuống hai người họ.
Sau trận này, nếu nàng thắng sẽ là quán quân Thanh Ngân chi chiến.
Không ít người khẽ lắc đầu đoán được kết quả.
Lâm Hoành che giấu tu vi trúc cơ thì thôi đi, đến Uyển Ngưng đánh bại Nam Cung Trạch khiến cho bọn họ có cảm giác khó nói nên lời.
Lâm Hoành không nhiều lời liền chủ động xuất kích, lưỡi đao được bao phủ bởi màu xanh của Phong linh khí chém về phía nàng
Uyển Ngưng nhanh chóng dùng hắc kiếm chống đỡ, Lâm Hoành lúc này mới cảm nhận rõ sự lợi hại của hắc kiếm, đao phong của hắn bị đánh tan một cách dễ dàng như vậy:” Thật quỷ dị”
Sau trăm chiêu, Lâm Hoành liền buông bỏ linh khí, đơn thuần chỉ sử dụng đao pháp tấn công.
Một đao một kiếm va chạm với nhau bắn ra từng tia lửa, Uyển Ngưng cũng dứt khoát không điều động linh khí, cùng Lâm Hoành cường hãn so đấu
Nam Cung Lễ nhìn hai người trẻ bên dưới cảm thán:” Lâm tiểu tử khí phách hơn người, đứng trước đối thủ mạnh hơn mình vẫn không lui bước, hảo đao pháp”
Lâm Hồng đáp lời:” Đa tạ thành chủ quá khen, chỉ có điều Hoành nhi vẫn không thể đánh bại cô nhóc kia.
Chi chiến năm nay phải để người ngoài gia tộc cầm hạng nhất rồi”
Hạ Thương cười ha hả góp vui:” Ta cảm thấy như vậy cũng tốt, không lại khiến mấy đứa nhóc trong gia tộc kiêu ngạo bất trị”
“Thiên phú như vậy, tâm tính như vậy.
Cô nhóc này mới là ác chủ bài của Thanh Ngân chúng ta”
“Phanh”
Âm thanh cực lớn vang lên, chỉ thấy Phách Tuyệt Đao văng ra khỏi tay Lâm Hoành.
Mắt hắn nhìn thẳng về nàng:” Ta nhận thua”
Uyển Ngưng nhặt thanh đao lên, tính cách thẳng thắn của hắn nàng rất thích, có thể kết giao bằng hữu:” Của ngươi”
Lâm Hoành hơi sửng sốt, nhận lấy thanh đao:” Đa tạ”
Toàn trường vốn đang yên tĩnh, vang lên từng đợt vỗ tay.
Hạng nhất chi chiến chính thức thuộc về nàng, điều mà hơn mười năm nay chưa ai làm được.
Hải Ngao xuất hiện sắp xếp cho họ nghỉ ngơi, lại tiếp tục cho thí sinh tranh thứ hạng sau.
Nửa ngày trôi qua, chi chiến chính thức kết thúc, thứ hạng mọi người được xếp như sau: Uyển Ngưng hạng nhất, thứ hai Nam Cung Trạch, hạng ba Lâm Hoành, xếp thứ tư Triệu Bắc.
Thứ năm Hạ Thiên Tuyết, thứ sáu Diệp Hải, hạng bảy Nam Cung Liêm, tám Mạc Nhĩ, chín Từ Phương, cuối cùng Tạ Thủy.
Nam Cung Lễ phất nhẹ tay áo, xuất hiện mười túi không gian trước mặt mỗi người:” Đây là phần thưởng mười hạng đầu, tối nay yến tiệc sẽ tổ chức tại phủ thành chủ hy vọng mọi người có mặt đầy đủ”
Hắn khẽ đảo mắt về phía nàng rồi dẫn đầu rời đi.
Các gia chủ cũng lục tục dẫn người gia tộc mình trở về.
Uyển Ngưng thu túi trữ vật, nhanh chóng rời đi.
Diệp Hải đang muốn tìm nàng, phát hiện người đã đi mất chỉ có thể tiếc nuối quay về
Uyển Ngưng lúc này còn có chuyện quan trọng hơn cần làm, nàng nhanh chóng đi đến đổ phường.
Bởi vì nàng lại