Nàng thầm nghĩ năm trăm lượng vàng, ăn cướp sao!!!.
Nhưng mà vị Hồng Liên tỷ tỷ này có vẻ rất nhiều tiền.
Hồng Liên nhìn đội ngũ:” Chúng ta đông đủ rồi, mau vào sơn mạch thôi”.
Nói rồi nàng dẫn đầu đoàn đội đi đến lối vào
“Lâm trưởng lão, dong binh La Bố muốn tiến vào sơn mạch” Lão Lục bên cạnh Hồng Liên thông báo
Lâm trưởng lão Lâm Lạc mỉm cười ôm quyền:” Thì ra là Hồng Liên tiểu thư và Lục chưởng quản.
Không tiếp đón từ xa, thất lễ thất lễ”
“Mọi người có thể tiến vào rồi” Lâm Lạc liền nhường đường cho họ
“Đa tạ Lâm trưởng lão, chúng tôi đi trước” Hồng Liên cười nói
“Thân phận Hồng Liên không tầm thường, đội ngũ khác đều phải giao bạc, bọn họ lại có thể trực tiếp tiến vào như vậy.
Hồng Liên Tỷ cũng là người đại gia tộc sao? Người so với người đúng là khác biệt mà”.
Uyển Ngưng đứng trong đội ngũ thầm suy nghĩ
Đội ngũ tiến vào sơn mạch, mọi người đều cẩn trọng, Hồng Liên lấy trong nhẫn không gian ra một tấm bản đồ, bắt đầu tìm kiếm bảo vật
Uyển Ngưng lại thầm trợn mắt:” Còn có sẵn bản đồ.
Vị tỷ tỷ này cũng quá cường rồi, có lẽ ta không cần tốn sức cũng có thể đến được chỗ của bảo vật rồi a” Đang cảm thán thì nàng nhìn thấy cây thảo nhỏ màu vàng
Hai mắt Uyển Ngưng sáng lên: Là Kim Tinh thảo, Thanh Ngân sơn mạch quả là địa bảo, mới tiến vào đã gặp Kim Tinh thảo rồi, phải hái một ít a.
Uyển Ngưng bắt đầu đi về phía sau đội ngũ, nàng lẻn về phía Kim Tinh thảo mọc, tay không ngừng nghỉ hái thảo dược.
Nhiều quá, hai mắt nàng sáng lên, chỉ cần tìm được cóc băng ta sẽ luyện được Hồi Hoàn Đan rồi.
Có đan dược còn sợ thiếu tiền sao? hắc hắc.
Tranh thủ hái nhiều một chút
Hồng Liên đưa bản đồ cho Lục lão, lại nhìn đoàn đội một chút, nàng phát hiện Lữ Ngưng mất tích.
Đi ra sau đoàn đội nhìn một chút, liền thấy thiếu niên (Uyển Ngưng) chạy qua chạy lại tay không ngừng hái cỏ màu vàng bỏ vào bao
Nàng cũng ngồi xổm xuống theo thiếu niên hỏi:” Đệ đệ ngươi là đang làm gì?”
Uyển Ngưng căn bản đang chìm trong giấc mộng Hồi Hoàn đan không chú ý đến bên ngoài, liền giật bắn mình, cười trừ:” Ha ha, là Hồng Liên tỷ sao, ta thấy đám cỏ này khá đẹp, định hái một ít về bán thử có được không”
Hồng Liên nhìn