Uyển Ngưng theo hướng Tiểu Hắc chỉ liền đến dưới một gốc cổ thụ:” Tiểu Ngưng Ngưng, đằng sau cái cây có đường vào”
Uyển Ngưng đi vòng ra sau cái cây, thấy cái lỗ chỉ đủ cho một người chui qua.
Hazzz, con trai ta dẫn đi chui lỗ chó tìm đồ ăn a.
Nàng để Tiểu Hắc vào trước, còn mình chui vào sau.
Đến nơi, nàng ngạc nhiên phát hiện cái cây này thế nhưng lại là lối vào của hang động.
Uyển Ngưng lại ôm Tiểu Hắc đi về phía trước:” Tiểu Ngưng Ngưng, ta cảm nhận được đồ ăn ở rất gần rồi”.
Tiểu Hắc ngày càng phấn khích
Không biết là đồ ăn gì lại khiến thú nhỏ này ham ăn như vậy.
Nàng cẩn thận tiến vào hang động, đang bước thì nàng bị một màn chắn mình lại.
Uyển Ngưng lùi bước, xem xét:” Là cấm chế”.
Đang định dùng lực mạnh mẽ mở cấm chế thì nghe tiếng “Rắc”
Cấm chế vỡ vụn, Tiểu Hắc dưới chân nàng không ngừng cắn hút linh lực còn sót lại của cấm chế:” Cấm chế là con cắn vỡ sao?”
“Tiểu Ngưng Ngưng người ta rất đói, từ lúc nở ra vẫn chưa có ăn cái gì đâu” Tiểu thú ủy ủy khuất khuất nói
Không phải, cái này là trọng điểm sao.
Cấm chế cứ như vậy bị Tiểu Hắc cắn nát, còn hút linh lực của nó, mình là nhặt được thể loại tham ăn gì đây.
Một người một thú im lặng bỏ qua chuyện cấm chế, bước vào bên trong xem ‘đồ ăn ngon’ của Tiểu Hắc
Uyển Ngưng như bị sét đánh chôn chân tại chỗ, vì trước mắt nàng là một núi Yêu, Linh thạch nho nhỏ, còn có một núi đan dược Dưỡng Thần Đan, Trúc Cơ đan.
Phát tài rồi, phát tài
Nàng nhanh chóng chạy lại chỗ đan dược ôm Tiểu Hắc không biết từ bao giờ đã ăn đan dược vào miệng:” Tiểu Hắc nhà chúng ta bây giờ khá nghèo, những thứ này để lại cho mẹ, con ăn tạm đan dược cấp một Hồi Hoàn này đi nhé”
Uyển Ngưng không một động tác thừa nhanh chóng đem toàn bộ số Yêu thạch, Linh thạch thu vào nhẫn trữ vật.
Đan dược được bỏ vào hộp một cách cẩn thận cũng thu vào, đến khi dọn sạch sẽ hang động nàng mới cảm thấy hài lòng.
“Yêu thạch cấp một 200 viên, cấp hai 50 viên.
Linh thạc cấp một 100 viên, cấp hai 20 viên.
Trúc Cơ đan và Dưỡng Thần Đan thế nhưng mỗi loại 100 viên.
Ta giàu to rồi.
Tiểu Hắc con đúng là cục cưng của ta” Nàng bế Tiểu Hắc lên hôn hôn một hồi.
Uyển Ngưng lật tay, trên tay nàng xuất hiện viên thạch, đường vân màu đỏ thoạt nhìn rất cổ xưa, nhìn qua rất có giá trị, giữ lại trước vậy.
Uyển Ngưng nhạy bén ngửi được hương rất thơm.
Nàng quay quanh tìm nơi phát ra mùi hương liền nhìn thấy một đóa sen trắng đang dần nở rộ:” Đó là gì.
Nhìn thật đẹp”
Tiểu Hắc nhỏ