Ta khẽ nhíu mày, ngồi dậy.
Phong Đăng liền đỡ ta ngồi dậy:
- Ta như thế này, còn phi thăng gì được nữa, bỏ đi.
Phong Đăng ngồi xuống, ân cần đi giày cho ta.
Ta có chút không quen.
- Tiểu Bạch Long, sao ngươi tự nhiên lại ân cần với ta như vậy !
Tính ra cũng lạ, kể từ lúc ta cùng hắn đi lấy ngọn lửa bất diệt, tiêu diệt thú Linh Tà xong, thái độ của hắn với ta có chút bất thường.
Quan tâm ta hơn.
Phong Đăng nhìn ta, định nói gì đó, nhưng lại thôi.
Cuối cùng hắn nói:
- Nàng là ân nhân của ta, từ nhỏ tới lớn mỗi lần ta gặp nguy hiểm, khó khăn.
Đều là nàng che chở.
Ta tốt với nàng thì có gì là lạ ?
Kể từ giây phút nàng giúp hắn che giấu thân phận, hắn đã đem lòng cảm kích nàng.
Ban đầu tình cảm đó đơn thuần, lúc đó hắn còn nhỏ, nghĩ rằng đó là vì nàng giúp hắn.
Sau này gặp lại, hắn đứng từ xa nhìn nàng, thấy nàng đi tới đi lui cấm địa, sắc mặt ngày càng tiều tụy, hắn không vào được nên không biết nàng làm gì bên trong.
Cho tới một hôm, thấy nàng ngồi thuyền trên Nguyệt Quang Hải, bên cạnh là một nam nhân vận y phục trắng, tóc trắng, nàng tựa vai người đó ngủ, lúc đó hắn cảm thấy trong lòng cực kì khó chịu.
Mãi tới khi nàng bị thần thú Linh Tà cắn, cả người đầy máu hắn rất hoảng sợ, sợ nàng đột nhiên biến mất như lúc hắn còn nhỏ, hắn không tìm thấy nàng được nữa.
Hắn mới phát hiện ra hắn đã yêu nàng rồi.
Nhưng bây giờ chưa phải lúc, chuyện quan trọng trước mắt là lật đổ Thiên Đế, con đường này đầy rẫy nguy hiểm, hắn có thể chết bất cứ lúc nào, hắn muốn tất cả ổn định sẽ nói với nàng.
...****************...
Hôm nay chính là nghi lễ phi thăng, một trăm năm mới tổ chức một lần.
Chính là ai cảm thấy tu vi bản thân đủ mạnh, liền đi đăng kí một lần.
Nghi thức phi thăng thượng tiên chính là chịu đủ năm mươi đạo thiên lôi, nếu ai chịu được liền phi thăng thành thượng tiên.
Nghi thức phi thăng thượng thần là một trăm đạo thiên lôi, rất khó có thể chịu đựng được.
Thất bại cũng không sao, dưới chân người phi thăng chính là khoảng hư vô, luân hồi chi cảnh.
Người không chịu