Linh Đàm khi đó còn chẳng thèm giả vờ rơi một giọt lệ nào khi thấy người tu tiên ở cùng mình một trăm năm.
Lúc đó chư tiên liền nhận định, Linh Đàm quá khắt khe, lạnh lùng.
Đáng lẽ Lục Ngạc chỉ cần lịch kiếp một kiếp là có thể trở lại thiên giới.
Nhưng Linh Đàm lại lén phá hỏng kiếp của Lục Ngạc, khiến Lục Ngạc trải qua một trăm năm trong hồng trần.
Đến tận lúc này mới trở lại thiên giới.
Khi rơi xuống đạo luân hồi, sẽ bị phong ấn kí ức, tiên lực, hoàn toàn trở thành một người phàm.
Tiên nhân đi lịch kiếp, đơn giản là sống một đời do Tư Mệnh Tinh Quân sắp đặt sẵn trong sổ Tư Mệnh.
Cho đến khi kết thúc hạn lịch kiếp, Tư Mệnh Tinh Quân sẽ phụ trách khôi phục lại kí ức tiên gia cho người đó, đưa người về lại thiên giới.
Chiến lợi phẩm của việc lịch kiếp trở về chính là khiến tiên lực cao hơn một chút.
Nếu trong thời gian lịch kiếp, bị người phàm giết thì phải đầu thai lại kiếp khác, Linh Đàm biết được bí mật của Tư Mệnh, chính là hắn với Phù Ngọc thượng tiên lén lút yêu nhau.
Nên bắt Tư Mệnh phải để Lục Ngạc trải qua một trăm năm trong hồng trần mới thả Lục Ngạc về lại thiên giới.
"Linh Đàm đúng là ác nữ trong tiểu thuyết, đã xấu liền xấu tới cùng.
"
Sau này Lục Ngạc là người đầu tiên muốn giết Linh Đàm.
Nghĩ tới đây ta bất giác lạnh sống lưng.
Lục Ngạc đi đến chỗ ta nở nụ cười tà ác:
- Lâu rồi không gặp, Linh Đàm còn nhớ ta không ?
Ta bị khí thế bức người của Lục Ngạc ép lùi lại hai bước:
- Tất nhiên là nhớ.
Lục Ngạc chúc mừng cô phi thăng thành công
Lục Ngạc quay sang Linh Vân:
- Có thể để ta với Linh Đàm hàn huyên một chút không ?
Linh Vân hoá hình thành người muộn hơn Linh Đàm một trăm năm, nên không hiểu rõ ân oán giữa hai người họ.
Chỉ nghe chư tiên kể lại Lục Ngạc và Linh Đàm từng ở chung Tiên Dược Các nên nghĩ quan hệ của họ rất tốt.
- Vậy hai người nói chuyện đi.
Linh Vân an phận cáo lui, đi về phía sau lưng Đường Tịch đứng.
Đường Tịch không biết suy nghĩ chuyện gì mà ánh mắt chưa từng rời khỏi người Linh Đàm.
Lục Ngạc khuôn mặt sắc xảo, tiến gần lại phía ta.
- Một trăm năm nay ngươi ở Tiên Dược Các làm Các Chủ sống có tốt không ?
Nàng ta tiến, ta lùi một bước:
- Ta vẫn tốt,