Thế ta chỉ cần ở đây cho đến khi kết thúc mà không cần phải thay đổi bất cứ thứ gì đúng không ?
- Đúng vậy.
Cô lo giữ cái mạng cho an toàn là được.
Trên khoảng không tối đen bỗng xuất hiện con số đếm ngược
10, 9, 8, .....
- Cái gì vậy ?
- Thời gian cô quay lại thế giới tiểu thuyết.
Chúc cô may mắn.
...****************...
Theo tiểu thuyết, Linh Đàm phi thăng thượng thần thành công, Linh Vân vì cứu Đường Tịch mà tiêu hao quá nhiều.
Biết rõ mình không thể phi thăng thượng tiên liền từ bỏ.
Nhưng Linh Đàm muốn chiếm hết công lao cứu Đường Tịch liền giả bộ không biết đăng kí cho Linh Vân.
Kết quả không nói cũng biết.
Linh Vân rơi xuống luân hồi chi cảnh, lịch kiếp.
Đường Tịch vì muốn tìm rõ nguyên nhân nên cũng hạ phàm.
Giờ thì hay rồi, Linh Vân bình an vô sự phi thăng, ta hạ phàm, tự phong ấn linh lực trở thành một người phàm.
Nghĩ lại giây phút ta tuyệt vọng rơi xuống luân hồi chi cảnh, ta từng hi vọng Đường Tịch sẽ đến che chở cho ta.
Nhưng suy cho cùng ta vẫn chỉ là nữ phụ.
Mười năm sau.....
- Chào buổi sáng, Linh Nhi cô nương.
- Chào ! Mở tiệm nào.
Ta hạ phàm cũng được mười năm rồi.
Khi ta tỉnh lại bản thân ở trên bờ Nguyệt Quang Hải, cả người vô cùng thảm hại.
Tiên căn vốn bị tổn hại nghiêm trọng, nên ta đành tự phong ấn linh lực, bảo toàn tính mạng.
Ta bây giờ chỉ là một người phàm không hơn không kém, tên gọi Linh Nhi.
Là một đại phu khám bệnh cứu người kiếm chút ngân lượng mưu sinh.
Theo như tiểu thuyết người rơi xuống luân hồi chi cảnh sẽ xuống một nơi bất kì tại nhân gian.
Tư Mệnh Tinh Quân sẽ xem Gương Tiên Kiếp, tra xem người phi thăng thất bại đang ở đâu, rồi đến tìm và đưa cho họ một bát canh, canh này chính là canh mạnh bà.
Người uống canh mạnh bà sẽ chẳng nhớ điều gì.
Sau đó Tư Mệnh sẽ sắp xếp vận mệnh cho vị tiên hữu xấu số đó.
Không biết thế nào Tư Mệnh lại chưa từng tìm đến ta.
Có lẽ do chiếc vòng ngọc này che đi hơi thở của ta.
Tiên căn cũng bị ta phong ấn, không tìm thấy cũng dễ hiểu.
Như vậy cũng tốt, tự do tự tại sống ở nhân gian, vận mệnh